Tôi ra đời và lớn lên địa điểm miền Tây yêu dấu. Có lẽ rằng có quá nhiều ca khúc nhạc vàng nguồn gốc từ mảnh đất này buộc phải con bạn sống tại đây cũng thuộc không ít bài hát để ngêu nghêu khi màn đêm buông xuống. Những bài hát đầu đời nối sát với tôi trên dòng võng đong đưa khi bà mẹ ru là “Tôi kể fan nghe đời lan cùng điệp một chuyện tình cay đắng…”, mọi câu vọng cổ của bài Chuyện tình Lan và Điệp rồi đầy đủ câu hò, câu hát ru “Ví dầu cầu ván đóng đinh, ước tre lắc lẽo gặp mặt ghềnh nặng nề đi, khó đi bà mẹ dắt bé đi, con đi trường học bà bầu đi trường đời”…
Chẳng phải tự nhiên và thoải mái mà tình yêu nhạc vàng, nhạc sến của tôi nhiều đến như vậy, tình cảm ấy khởi đầu từ tình yêu âm nhạc của thân phụ tôi, người mẹ tôi qua những bài hát của Chế Linh, Thanh Tuyền, hương Lan… rồi rất nhiều câu hát cải lương của Lệ Thủy, Bạch tuyết, Minh Vương.. Nghe thấm đậm đà vào cả một vùng kí ức. Tiếp xúc những rồi ưng ý rồi nghiện nó khi nào tôi cũng chẳng rõ, chỉ cảm thấy rằng từng một bài xích hát, 1 câu chữ như là được viết ra từ thâm nám sâu, từ rất nhiều tình cảm mà người sáng tác trải qua rồi bạn nghe thấy nó cũng giống như như một phần của tình cảm, kí ức trải quá, đôi khi bất bỗng thốt lên:”Ủa sao lời bài xích hát giống trung ương sự của bản thân mình quá vậy”. Quá trình nghe nhạc vàng của tôi cũng giống như tình cảm của tôi cũng có những lúc lên lúc xuống, cơ hội thương rủ rỉ yêu 1-1 phương, thời gian được người ta ham mê lại thì dù bài bác hát gồm nghĩa bi đát hay chia ly gì tín đồ ta thích mình cũng thích.
Bạn đang xem: Về đâu mai toc nguoi thuong
Đôi lúc tôi tự hỏi, tất cả phải bản thân nghe nhiều nhạc vàng, mình sống quá cảm tình không mà lúc nào mình cũng nghĩ cho người khác hết. Tôi yêu em, tôi mê thích em cơ mà tôi cũng biết em thích tôi tuy vậy tôi lại lấy chiếc cớ là vì nhà tôi đã hứa hôn cùng với một cô gái khác mà khước từ lời yêu thương em. Em bao gồm trách tốt giận gì thì tôi cũng chịu vì chưng với tôi gia đình vẫn là vị trí tôi yêu dấu nhất, không gì rất có thể làm mang đến tôi làm cho nước mắt người mẹ rơi hết, tôi sẽ chịu đựng đựng được hết. Tôi biết khi người con gái nói yêu thích mình thì bạn ta đã cần sử dụng hết sức khỏe trong con người mình rồi và tôi cũng biết em đang trải sang một cuộc tình mà chỉ nên người thay thế nên dù không gắng được tay nhau cùng đi trên con phố dài thì tôi và em lúc bấy giờ cũng trở thành đồng bọn của nhau.
Xem thêm: Hình Ảnh Que Thử Thai Không Có Thai, Hướng Dẫn Đọc Kết Quả
Tình cảm con bạn mà viết ra như vậy có lẽ nó chỉ là một trong những bề nổi trên tảng băng chìm thôi, cũng thời hạn từ cấp cha lên đh này bài hát Về đâu mái tóc fan thương của ca sĩ quang quẻ Lê theo tôi từ ban ngày cũng tương tự về đêm. Không có gì làm mình vừa đau nghỉ ngơi tim mà cay cay ở mắt bằng nghe nhạc đúng trung ương trạng của chính mình mỗi khi tối về yên tĩnh, tuyệt khi giờ đồng hồ mưa rơi tí bóc ngoài hiên. Câu hát trước tiên vang lên: “Hồn lỡ sa vào đôi mắt em, chiều nao xõa tóc ngồi mặt rèm, thầm mong nhưng như thế nào đâu dám nói khép tâm tư tình cảm lại thôi con đường hoa vẫn không mở lối..” Cái không gian tĩnh mịt làm cho tôi sống lại số đông kí ức được đấm đá xe thuộc em mang lại trường, được trao đổi bài học kinh nghiệm rồi nhắn tin vai trung phong sự với nhau hằng đêm, nước mắt chảy dài. Kiềm nén ư nó vẫn ở trong tâm địa mình rồi, nó nằm ở vị trí đó một góc nhỏ dại của mối tình đầu đời, quả thật câu hát:
“Bên nhau sao tình xa vạn lý gián đoạn mấy đánh khê; Ngày đi mắt em xanh biển lớn sâu, đôi mắt tôi nghẹn ngào sầu yên ổn nghe giờ đồng hồ pháo tiễn ai qua cầu”
Rồi câu hát này càng có tác dụng tôi đau nhiều hơn khi tôi biết em đang có người yêu khác, tôi ngồi lặng lẽ 1 mình ở chùa Phật Lớn, núi Cấm tỉnh giấc An Giang , kế bên trời cơn mưa phùn ngẫu nhiên đến có tác dụng tôi ghi nhớ em, tự trách phiên bản thân bản thân sao ko dám gan góc hơn, không mạnh mẽ hơn để đảm bảo an toàn em trước cuộc tình sóng gió của mình và em (mà nói cuộc tình thì phệ quá bởi vì hai đứa có là gì của nhau đâu) với của em và fan em yêu dẫu vậy làm e khổ. Tôi hoảng loạn, hại sệt vì cứ ngỡ em sẽ đợi tôi khi học xong đại học tập tôi có câu hỏi làm bất biến rồi nói lại với gia đình nhưng muộn quá rồi. .Tôi vẫn lặng lẽ bước từng bước một dài trên tuyến phố hai đứa vẫn đi, vẫn thì thầm nhiều với em dẫu vậy hai đứa tiếng đi nhị hướng thà làm chúng ta với nhau để được trung ương sự chia sẽ.
” Đường phố muôn màu sao thiếu em Về đâu làn tóc xõa bên rèm Lầu vắng ko người tuy vậy khép kín Nhớ em tôi gọi tên, chỉ nghe lá rơi mặt thềm”,
Tôi sẽ cố gắng tìm một cô gái mình thích để yêu thương em (người mới), che chở cho e để bù lại nơi trái tim mình đã tự làm nó vỡ. Tôi luôn mong em sống hạnh phúc vì theo tôi fan mình yêu niềm hạnh phúc thì mình cũng khá được hạnh phúc.