Mùa lễ giáng sinh về, chắc hẳn rằng tâm hồn ai ai cũng rộn lên một niêm vui nào kia trong thai khí cuối năm, lúc tiết trời cố gắng đổi… Xin góp một vài mẩu chuyện sưu khoảng về mùa Giáng Sinh làm món quà nhỏ tuổi cho quý chúng ta đọc… Chúc các bạn tìm được nụ cười Giáng Sinh thiệt sự trong tâm địa hồn mình….
600) this.resized=true; this.width=600;" style="text-align: center;">
600) this.resized=true; this.width=600;" style="text-align: center;">600) this.resized=true; this.width=600;" style="font-size:20px;">600) this.resized=true; this.width=600;" style="color:#ff0000;">CỔ TÍCH GIÁNG SINH
600) this.resized=true; this.width=600;">Có một cô bé mồ côi phụ vương sống với bà mẹ tại một vùng quê hẻo lánh. Nhà siêu nghèo, hai bà bầu con phải thao tác làm việc quần quật cả ngày mới kiếm đầy đủ ăn. Cô nhỏ xíu không có các bạn bè, không có đồ đùa nhưng cô không lúc nào cảm thấy bi thương và cô đơn. Gần nhà cô là một trong khu rừng, lúc nào thì cũng tràn ngập tiếng chim hót ...và những hoa lá rực rỡ...Vào mùa đông năm đó, chị em cô bé bỏng bị căn bệnh và ko thể thao tác được, cô bé mắc cả ngày với việc đan len để kế tiếp mang ra chợ buôn bán những đôi vớ bằng len, dù cho ngay thiết yếu đôi chân è cổ của cô luôn luôn tái xanh do lạnh.
600) this.resized=true; this.width=600;">Gần mang đến ngày Giáng sinh, cô bé xíu nói cùng với mẹ: “Không biết năm nay ông già Noel bao gồm mang quà mang đến cho con không, nhưng nhỏ vẫn để đôi giầy trong lò sưởi. Cứng cáp ông già Noel không quên con đâu chỉ không mẹ?”. Bà mẹ chăm lo vỗ về: “Đừng nghĩ về đến điều đó trong ngày Giáng sinh năm nay phụ nữ ạ. Bọn họ chỉ cầu ao ước có đủ thực phẩm để qua mùa đông khắt khe này là quý lắm rồi”. Tuy thế cô nhỏ xíu không có niềm tin rằng ông già Noel có thể quên cô. Vào buổi tối trước thời gian ngày Giáng sinh, cô đặt đôi giày trong lò sưởi và đi ngủ với giấc mơ về ông già Noel. Người chị em nhìn vào đôi giầy của nhỏ và bi tráng rầu khi nghĩ mang đến sự thuyệt vọng của con gái, trường hợp buổi sáng sau cô không thấy được một món rubi nào vào đó. Năm nay, ngay cả một món xoàn Giáng sinh nhỏ dại cho con, bà cũng không phải lo ngại được.
600) this.resized=true; this.width=600;">Buổi sáng hôm sau, cô bé xíu thức dậy sớm và chạy cho nơi cô đặt đôi giày. Đúng như sự ao ước của cô, tối hôm qua ông già Noel đã đi đến và mang đến cô nhỏ nhắn một món quà. Đó là 1 trong con chim nhỏ bé nằm thiêm thiếp trong chiếc giày, chắc rằng vì đói và lạnh. Nó quan sát cô bé xíu với đôi mắt lung linh và kêu lên mừng quýnh khi cô vuốt dịu lên bộ lông mềm mại và mượt mà của nó. Cô bé nhỏ nhảy múa vì vui mừng và ôm chặt nhỏ chim nhỏ dại bé vào ngực mình. Cô chạy đến mặt giường, nơi mẹ cô đã nằm cùng reo lên: “Hãy nhìn nhỏ đây mẹ ơi. Ông già Noel không bao giờ quên con với đã đem đến cho con món quà chân thành và ý nghĩa này!”. Những ngày sau đó, cô nhỏ xíu săn sóc bé chim, sưởi nóng và cho nó ăn. Bé chim líu ríu mặt cô nhỏ xíu và đậu lên vai cô trong những lúc cô có tác dụng việc. Khi mùa xuân đến, cô bé bỏng mở lồng cho bé chim cất cánh vào rừng tuy vậy nó không chịu bay xa, cứ loanh xung quanh gần bên cô bé và từng buổi sáng, cô bé nhỏ lại thức giấc bởi vì tiếng hót líu lo bên ngoài song cửa ngõ sổ....
600) this.resized=true; this.width=600;">Bà mẹ nhìn con trong sự sung sướng vô bờ...Vì không thích làm bé thất vọng, bà vẫn vào rừng ban đêm đó mong muốn tìm thấy một vật dụng gì có tác dụng qùa cụ ông noel khuyến mãi ngay con, với đã chạm chán chú chim sắp tới chết bởi lạnh với đói này....
600) this.resized=true; this.width=600;" style="text-align: center;">600) this.resized=true; this.width=600;" style="font-size:20px;">600) this.resized=true; this.width=600;" style="color:#ff0000;">CÂU CHUYỆN GIÁNG SINH
600) this.resized=true; this.width=600;">Tôi vội vàng vã lao vào tiệm trong mall nhằm sắm nguy cấp mấy món qùa noel vào phút cuối cho người con gái. Tởm hãi quan sát đám đông, có lẽ rằng tôi sẽ ảnh hưởng kẹt trong tiệm mang lại muôn đời, trong khi việc phải làm còn ck chất, văn phòng công sở còn từng nào văn kiện không duyệt xọng. Từ thời gian nào chẳng rõ, Giáng sinh đã trở thành gánh nặng trĩu nề. Chẳng hiểu lý do phải bao gồm cái ngày lễ phiền toái như vầy với từng nào là thứ phải lo, vàng cáp nên mua mang đến nguời này nguời kia, tôi mong rất có thể lăn quay ra ngủ mang lại qua muà ngày lễ noel như mấy chú gấu tỉnh bơ an giấc suốt mùa đông. Tôi cầm cố lách qua đám fan đông chuyên chở như kiến nhằm xông vào chỗ bán đồ chơi, cùng tự hỏi chần chừ đứa đàn bà có thèm nghịch đồ bởi vậy không.
600) this.resized=true; this.width=600;">Tôi coi xét qua mấy hàng hàng bán sản phẩm chơi, và chọn đại một bé búp bê chú ý cũng xinh xắn, chạy lẹ ra xếp sản phẩm tính tiền. Vô tình tôi thấy được 1 chú nhỏ nhắn đứng gần đó, tay vân vê một đôi hài màu đỏ thật xinh sắn dễ thương. Chú nhỏ nhắn ôm song hai trên tay phương diện sáng rỡ. Tôi chú ý chú bé xíu và hơi ngạc nhiên chú bé bỏng độ 7 tuổi nhìn đôi hài mắt sáng như chú ý một mốn đồ đùa nó rất yêu thích.
600) this.resized=true; this.width=600;">- Cô bao gồm chắc là cháu thiếu chi phí không? con cháu tính rồi là đầy đủ tiền cơ mà!
600) this.resized=true; this.width=600;">- cháu biết là cháu cảm thấy không được tiền rồi hơn nữa hỏi nhiều, luộm thuộm quá đi. Cháu đứng sang một bên nhằm cô tính tiền mang đến nguời khác, lúc nào tìm đủ tiền thì đến trả.
600) this.resized=true; this.width=600;">Tôi nhìn chú nhỏ bé khuôn mặt đau khổ mình đứng chú ý đôi hài. Quan gần cạnh một cơ hội tôi hỏi:
600) this.resized=true; this.width=600;">- Dạ không, cháu cài đặt cho chị em của cháu. Bà bầu cháu bịnh rất nặng, và ba nói bà mẹ sắp đi gặp gỡ Chúa Giêsu rồi. Đôi hài này chị em cháu thích hợp lâu lắm rồi, cháu mong mỏi mua mang đến Mẹ, để bà bầu mang đi chạm chán Chúa Giêsu. Chị em sẽ đẹp mắt lắm, đã vui lắm!
600) this.resized=true; this.width=600;">Nghe đến đây, tôi bắt đầu hiểu ra là bà bầu của cậu bé đang hấp hối, cơ mà cậu bé còn quá nhỏ dại để phát âm chuyện tử biệt. Cùng một nỗi nhức xót tràn lên hồn tôi. Chú nhỏ nhắn nói tiếp:
600) this.resized=true; this.width=600;">- cháu nói với tía rằng dặn mẹ đừng đi ngay, nói bà bầu đợi bé đi chợ về. Cháu còn thiếu vài đồng nữa mới tậu đuợc song hài, tất cả các tiền cháu để dành lâu nay vẫn còn chưa đủ. Chú hoàn toàn có thể giúp cháu không? Mai mốt con cháu sẽ đi làm trả lại mang lại chú.
600) this.resized=true; this.width=600;">Nhìn chú nhỏ xíu tiu nghỉu cúi đầu lặng lặng. Tôi thò tay vào túi đem tiền trao đến chú bé.
600) this.resized=true; this.width=600;">--Đây, con cháu lấy đi trả tiền rồi lo về với Mẹ, song hài rất đẹp lắm!
600) this.resized=true; this.width=600;">- Vâng, cảm ơn chú khôn xiết nhiều! Chúa đang chúc lành cho lòng tốt của chú. Bà mẹ cháu sẽ vui lắm khi có đôi hài này đi gặp mặt Chúa Giêsu.
600) this.resized=true; this.width=600;">Tôi cách ra cửa ngõ tiệm, trên đuờng tài xế về công ty tôi vẫn còn đó nhìn thấy khuôn mặt ngây thơ của chú bé nhỏ đáng thương. Tình cảm của chú nhỏ xíu dành cho chị em qúa mãnh liệt. Như 1 thiên thần Chúa gởi, cậu bé nhỏ đã cảnh báo tôi ý nghĩa sâu sắc của Giáng Sinh, mùa của yêu thương thương và ban tặng.
600) this.resized=true; this.width=600;">Lạy Chúa, xin mang lại chúng nhỏ một trái tim nhậy cảm để rất có thể nghe được, cảm giác được hầu như niềm nhức nỗi khổ của các người bé nhỏ xung quanh mình, để chúng con biết share với những người dân kém như mong muốn hơn. Đặc biệt là trong mùa giáng sinh này, xin mang đến chúng bé ý thức phần nhiều món vàng trao nhau cùng khi cầm cố trong tay món vàng của bạn thân, xin nhắc con nhớ đến những người nghèo khổ chưa khi nào từng được nhận quà. Trong bận bịu mua mua của mùa Giáng Sinh, xin cho con ý thức món đá quý qúy nhất nhỏ nhận được trong mùa Giáng Sinh chính là sự sinh sống của Ngôi Hai. Amen!
600) this.resized=true; this.width=600;" style="text-align: center;">600) this.resized=true; this.width=600;" style="color:#ff0000;">600) this.resized=true; this.width=600;" style="font-size:20px;">GIÁNG SINH YÊU THƯƠNG
600) this.resized=true; this.width=600;">Em chưa hẳn là tín đồ theo Chúa, em bao gồm niềm tin hoàn hảo nhất vào Phật và số đông lời răn dạy của Người. Bởi vì vậy, noel với em cũng giống như bao ngày bình thường khác, một từ lâu đó của em màu sắc xám chứ chưa phải của dung nhan đỏ đẹp đẹp và đều quả chuông ngũ sắc, thậm chí có lúc Giáng sinh vươn lên là hai từ lạ lẫm nhất trong từ điển của em.
600) this.resized=true; this.width=600;">Chỉ tất cả điều lễ Noel thường niên đều ra mắt dưới ngày tiết trời lạnh se của ngày đông và từ khóa lâu người ta bình thản đã coi nó như một dịp đặc trưng để ủ ấm những yêu thương cùng trao nhau hứa hẹn ước, một sự khoác định vừa tất cả lý lại vừa vô lý. Sát một mon trước thời điểm dịp lễ đó ở ngay cả những địa điểm hẻo lánh độc nhất của phố phường vẫn vang lên những bạn dạng tình ca mừng ngày lễ noel bất hủ, đó là vấn đề duy độc nhất vô nhị gợi bắt buộc trong em tí đỉnh cảm hoài.
600) this.resized=true; this.width=600;">Có thật những Giáng Sinh đi qua em buồn tẻ và đối chọi điệu. Khi fan ta phấn chấn kéo nhau ra bên ngoài đường, đôi mắt trao mắt, môi trao môi, tay vào tay thì em ngồi 1 mình trên căn gác nghe những bản nhạc buồn, em ko khóc như em vẫn vốn thế, nhưng niềm vui thì ko được trọn vẹn. Em dửng dưng với mọi món quà Noel em được tặng ngay và đọc phần lớn tin nhắn chúc mừng với một thái độ hững hờ đáng ghét. Em một mình, luôn luôn luôn một mình tính từ lúc một mùa giáng sinh xa nhấp lên xuống nào đó em không hề nhớ nữa. Em không thích ra ngoài đường để thấy mình đối kháng độc, em cũng chẳng biết làm những gì giữa phố phường náo nức cùng càng không đam mê đi với một fan mà em không cảm thấy được hơi nóng từ trái tim em giành riêng cho họ… Ừ đấy, em cô đơn, thì sao? các cái bên cạnh đó đã thay đổi thói quen, một kiến thức em không hề muốn giữ lại nhưng lừng chừng làm vậy nào để biến hóa nếu như…
600) this.resized=true; this.width=600;">Nếu như anh không đến vào một trong những ngày kịp có tác dụng trái tim em xốn xang trở lại, kịp làm cho mỗi ngày thông thường trở thành hầu như thời khắc đặc biệt, kịp chuyển sắc xám thành hồ hết sắc màu lung linh. Với em đã được ủ ấm suốt cả một mùa đông... Hàng đêm em vẫn nghe nhạc nhưng lại lẫn một trong những giai điệu bi tráng em thấy hồ hết thanh âm vào trẻo, nữ tính cất lên. Dù thế em vẫn chưa tồn tại khái niệm thật cụ thể về Giáng sinh nế như đó không sát với một ngày với em là vô cùng đặc biệt... Em vẫn muốn trở về với phố phường nô nức đêm Giáng sinh, mình cùng nhau ngồi tại 1 góc tiệm yên ả nào kia nghe hơi thở hòa quấn trong nhau lẫn giữa mùi thơm của trời đất.
600) this.resized=true; this.width=600;">Nhưng giáng sinh trong năm này em cùng anh xa nhau cả nữa vòng trái đất... Nhưng em chưa bao giờ thấy 1 mình của em lại có ý nghĩa sâu sắc đến vậy. Chưa khi nào một mình lại không đơn chiếc như vậy! Em thức dậy bằng niềm tin mỗi sáng, một niềm tin hoàn hảo như tinh thần vào tôn giáo của em, em đi ngủ bởi nỗi nhớ trong lành....
600) this.resized=true; this.width=600;">Khi gặp bằng hữu biết mình cảm nhận được hạnh phúc là tất cả thực, và vì cuộc sống anh vẫn ở vô cùng xa nhưng em vẫn thấy niềm hạnh phúc và niềm vui đang hiện lên xung quanh, ko phải là 1 trong giấc mơ. Không hề mơ hồ nữa, không thể là mọi Giáng sinh buồn tẻ và đơn côi nữa…
600) this.resized=true; this.width=600;">Và em ước ao nói với anh rằng: HAPPY BIRTHDAY n' MERRY X-MAS to YOU. Hãy mãi là chỗ dựa vững vàng chãi cho em anh nhé!
600) this.resized=true; this.width=600;">Ngoài kia, bài bác hát Jingle Bell vang lên như một tiếng chuông ngân dài êm ả dịu dàng và nóng áp:
600) this.resized=true; this.width=600;">... Jingle bell, jingle bell, jingle all on the way
600) this.resized=true; this.width=600;">Oh what fun it is to lớn ride in a one-horse xuất hiện sleigh...
600) this.resized=true; this.width=600;">
600) this.resized=true; this.width=600;" style="text-align: center;">600) this.resized=true; this.width=600;" style="font-size:20px;">600) this.resized=true; this.width=600;" style="color:#ff0000;">QUÀ GIÁNG SINH
600) this.resized=true; this.width=600;">Một đồng tám mươi bảy xu ,đúng như vậy.Hàng ngày, cô nỗ lực tiêu thật không nhiều tiền khi đi chợ. Cô đi loanh xung quanh tìm thiết lập thứ thịt cùng rau thấp nhất cho bữa tiệc hàng ngày,ngay cả lúc cảm xúc hết sức stress cô vẫn nạm tìm kiếm. Tiết kiệm ngân sách được đồng nào giỏi đồng đó.
600) this.resized=true; this.width=600;">Della đếm lại số tiền ít ỏi một lần nữa.Không hề bao gồm sự nhằm mục đích lẫn,chỉ tất cả một đồng tám mươi bảy xu ,và ngày mai vẫn là lễ giáng sinh.
600) this.resized=true; this.width=600;">Cô sẽ không còn thể làm gì hơn, chỉ từ cách ngồi xuống với khóc nhưng mà thôi.ở đó, trong 1 căn phòng nhỏ, tồi tàn, cô đã nức nở.
600) this.resized=true; this.width=600;">Della sống trong căn nhà nhỏ nghèo khổ này với chồng của cô, James Dillingham Young, ở tp NEW YORK.
600) this.resized=true; this.width=600;">Họ có một chống ngủ, một phòng tắm cùng một nhà bếp. James Dillingham Young suôn sẻ hơn cô bởi anh ấy có việc làm. Tuy nhiên đó chưa hẳn là một quá trình kiếm được rất nhiều tiền. Tiền thuê căn nhà này chiếm khoảng hết lương của anh ý ấy. Della đã nỗ lực rất các để search một các bước nhưng vận may dường như không mỉm mỉm cười với cô. Mặc dù nhiên, cô rất niềm hạnh phúc khi ôm 'Jim', James Dillingham Young, trong tay mỗi một khi anh trở về.
600) this.resized=true; this.width=600;">Della đã hoàn thành khóc.Cô lau khô mặt rồi đứng quan sát một chú mèo xám trên bức tường đồng màu với nó kề bên con đường tối ngoại trừ cửa sổ.
600) this.resized=true; this.width=600;">Ngày mai là Noel và cô chỉ với một đồng tám mươi bảy xu để sở hữ cho Jim, Jim của cô, một món qùa.Cô mong mua một món tiến thưởng thật sự có ý nghĩa sâu sắc ,một thứ bao gồm thể biểu hiện được tất cả tình yêu cô dành cho anh.
600) this.resized=true; this.width=600;">Della hốt nhiên xoay fan chạy đến mặt chiếc gương treo bên trên tuờng. Mắt cô sáng lên.
600) this.resized=true; this.width=600;">Cho mang đến bây giờ, mái ấm gia đình James Dillingham Young chỉ có hai đồ gia dụng quí giá nhất.Một sản phẩm là chiếc đồng hồ vàng của Jim. Chiếc đồng hồ đeo tay này trước đây thuộc về của cha anh ta cùng trước nữa là ông nội anh ta. Thứ còn sót lại là mái đầu của Della.
600) this.resized=true; this.width=600;">Della thả cấp tốc mái tóc nhiều năm óng mượt xuống lưng. Thật giỏi đẹp, không không giống nào như một chiếc áo khoác bên ngoài đang choàng qua người cô. Della cuộn tóc lên lại.Cô đứng lặng đi rồi khóc lóc một lát.
600) this.resized=true; this.width=600;">Della buớc chậm chạp qua các siêu thị dọc phía 2 bên đường rồi dừng lại trước bảng biển 'Madame Eloise'.Tiếp cô là một thiếu phụ mập mạp,bà ta chẳng có một chút vẻ 'Eloise' nào cả.
600) this.resized=true; this.width=600;">'Tôi chuyên tải tóc mà', bà ta đáp và bảo: 'hãy quăng quật nón ra cho tôi xem tóc của cô ý đi'
600) this.resized=true; this.width=600;">'Hai mươi đồng' bà ta định giá, bàn tay nâng niu mái tóc óng ả.
600) this.resized=true; this.width=600;">'Hãy cắt cấp tốc đi! và đưa tiền cho tôi' Della nói.
600) this.resized=true; this.width=600;">Hai giờ tiếp sau trôi qua cấp tốc chóng. Cô tìm mua quà đến Jim trong số cửa hiệu trong thú vui khôn tả. ở đầu cuối cô cũng chọn được một thứ.Đó là môt gai dây đồng hồ bằng vàng. Jim vô cùng quí mẫu đồng hồ của mình nhưng khôn cùng tiếc là nó không có dây. Khi Della trông thấy tua dây này cô biết rằng nó yêu cầu là của anh và cô yêu cầu mua nó.
600) this.resized=true; this.width=600;">Cô trả nhì mươi kiểu mốt đồng để mua và vội vàng vã trở về quê hương với tám mươi bảy xu còn lại.
600) this.resized=true; this.width=600;">Đến nhà, Della nhìn mái tóc rất ngắn của mình trong gương cùng nghĩ thầm: 'mình rất có thể làm gì với nó đây?'. Nửa giờ tiếp sau cô cấp tốc chóng sẵn sàng mọi thứ. Dứt Della lại nhìn nghía bản thân trong gương lần nữa. Tóc của cô hiện giờ tòan đầy đủ sợi quăn queo quăn mọi đầu. 'Chúa ơi, mình trông như 1 con bé xíu nữ sinh ấy!'. Cô trường đoản cú nhủ :'Jim đang nói gì khi thấy mình như vậy này?'
600) this.resized=true; this.width=600;">Bảy tiếng tối, bữa tiệc đuợc chuẩn bị gần xong. Della hồi hộp ngóng đợi, mong muốn rằng mình vẫn còn xinh đẹp nhất trong đôi mắt Jim.
600) this.resized=true; this.width=600;">Thế rồi cửa ngõ mở, Jim bước vào. Anh ấy trông rất ốm và cần phải có một cát áo khoác bên ngoài mới.Jim nhìn chăm bẳm vào Della. Cô cấp thiết hiểu được anh đang nghĩ gì, cô sợ. Anh ta không giận dữ, cũng chẳng ngạc nhiên.Anh đứng đó, nhìn cô với ánh mắt kỳ lạ. Della chạy đến bên Jim òa khóc: 'Đừng chú ý em như vậy ,anh yêu. Em chào bán tóc chỉ để sở hữ cho anh một món quà. Tóc đang dài ra mà. Em phải bán nó thôi, Jim à. Hãy nói 'giáng sinh vui vẻ', em gồm một món quà rất thú vị cho anh này!'
600) this.resized=true; this.width=600;">'Đúng thế, em đã cắt và buôn bán rồi, vị vậy nhưng anh không hề yêu em nữa ư? em vẫn chính là em mà!' Della nói.
600) this.resized=true; this.width=600;">Jim nhìn quanh rồi hỏi lại như một kẻ ngớ ngẩn: 'em nói là em đã cung cấp tóc à?'
600) this.resized=true; this.width=600;">'Đúng, em đang nói vậy, do em yêu thương anh! bạn cũng có thể ăn tối được chưa, Jim?'
600) this.resized=true; this.width=600;">Chợt Jim vòng tay ôm lấy Della và rút từ bâu áo ra một thiết bị gì đấy đặt lên trên bàn. Anh nói: 'anh yêu em, Della, dù cho tóc em ngắn hay dài. Hãy mở đặc điểm này ra em, đang hiểu tại sao khi nãy anh sững sờ cho vậy.'
600) this.resized=true; this.width=600;">Della xé vứt lớp giấy bọc ngoài và kêu lên sung suớng, liền tiếp nối những giọt nước mắt niềm hạnh phúc rơi xuống.Trong đó là 1 trong bộ kẹp tóc, những cái kẹp dành riêng cho mái tóc óng ả của Della. Cô đã mong ước có đuợc nó lúc trông thấy lần đầu tiên qua cửa ngõ kính một gian hàng. Những chiếc kẹp hết sức đẹp và vô cùng đắt tiền. Bây giờ chúng vẫn thuộc về cô dẫu vậy tóc cô thì không còn đủ lâu năm để kẹp nữa!
600) this.resized=true; this.width=600;">Della mến yêu món quà ,mắt tràn đầy hạnh phúc. 'Tóc em đã chóng dài ra thôi Jim', nói ngừng cô đột nhiên nhớ mang lại dây đồng hồ thời trang vàng định khuyến mãi ngay cho Jim cùng chạy đi lấy.
600) this.resized=true; this.width=600;">'Đẹp ko anh? em đã tìm tìm khắp chỗ đấy, tiếng thì anh vẫn phải yêu thích nhìn nhìn nó hàng ngàn lần mỗi ngày thôi. Nhanh lên, đưa nó cho em, Jim, hãy quan sát nó với gai dây bắt đầu này'
600) this.resized=true; this.width=600;">Nhưng Jim không tuân theo lời Della.Anh ngồi xuống vòng tay ra sau đầu mỉm cuời nói:'Della,hãy cất hầu như món xoàn này đi. Bọn chúng thật xứng đáng yêu.Em biết không, anh đã bán chiếc đồng hồ đeo tay để cài đặt kẹp mang lại em. Giờ thì chúng ta có thể bắt đầu ban đêm được rồi em yêu'
600) this.resized=true; this.width=600;">...đó là 1 câu chuyện cảm đụng về tình cảm của hai bạn trẻ trẻ đã không còn lòng yêu nhau.
600) this.resized=true; this.width=600;" style="text-align: center;">600) this.resized=true; this.width=600;" style="font-size:20px;">600) this.resized=true; this.width=600;" style="color:#ff0000;">CÂU CHUYỆN ĐÊM GIÁNG SINH CẢM ĐỘNG.......!!!
600) this.resized=true; this.width=600;">Như thường xuyên lệ,mỗi mùa giáng sinh, tôi hầu như nhận được quà từ anh trai của tôi. Giáng sinh vào năm ấy tôi cảm giác vui nhất chưa phải chỉ vị món vàng anh tôi tặng-một dòng xe hơi mà vì chưng tôi đã học được một bài học rất thú vui vào mẫu đêm ướp đông lẽo ấy...
600) this.resized=true; this.width=600;">Đã 7 tiếng tối, mọi bạn trong doanh nghiệp đã ra về ngay sát hết, tôi cũng đã đi đến gara để lấy xe và về nhà ăn uống Giáng sinh.
600) this.resized=true; this.width=600;">Có một cậu bé, nạp năng lượng mặc rách rưới rưới, trông như một đứa trẻ lang thang, vẫn đi vòng quanh mẫu xe tôi, vẻ phương diện cậu như rất yêu thích chiếc xe. Rồi cậu đột nhiên cất tiếng trong khi thấy tôi mang đến gần, "Đây là xe của cô ạ?". Tôi khẽ gật đầu, "Đó là quà Giáng sinh anh cô tặng ngay cho." Cậu bé bỏng nhìn tôi tỏ vẻ sửng sốt lúc tôi vừa ngừng lời. "Ý cô là...anh trai cô tặng ngay chiếc xe cộ này mà lại cô chưa hẳn trả bất cứ cái gì?" "Ôi! Cháu cầu gì...". Cậu bé bỏng vẫn ngập ngừng.
600) this.resized=true; this.width=600;">Tất nhiên tôi biết cậu nhỏ bé muốn nói điều gì tiếp theo. Cậu muốn đã đạt được một fan anh như vậy. Tôi chú ý nhìn cậu bé, tỏ vẻ chuẩn bị sẵn sàng lắng nghe tiếng nói của cậu. Tuy vậy cậu vẫn cúi gằm khía cạnh xuống đất, bàn chân di di xung quanh đất một cách vô thức. "Cháu ước...", cậu bé nhỏ tiếp tục "...cháu có thể trở thành một bạn anh trai hệt như vậy". Tôi nhìn cậu bé, kinh ngạc với tiếng nói vừa rồi. Tự nhiên tôi đề xuất cậu bé, "Cháu nghĩ saonếu họ đi một vòng quanh tp bằng loại xe này?". Như sợ tôi đổi ý, cậu bé nhỏ nhanh nhảu trả lời: "Cháu phù hợp lắm ạ!"
600) this.resized=true; this.width=600;">Sau chuyến đi, cậu nhỏ bé hỏi tôi với ánh mắt sáng ngời đầy hy vọng, "Cô rất có thể lái xe mang đến trước nhà con cháu không?". Tôi cười và gật đầu. Tôi nghĩ bản thân biết cậu bé nhỏ muốn gì. Cậu muốn cho tất cả những người hàng thôn thấy cậu đang về công ty trên dòng xe to như vậy nào. Mặc dù thế tôi sẽ lầm..."Cô chỉ việc dừng lại sống đây, và tất cả phiền không nếu cháu xin cô đợi cháu một lát thôi ạ..."
600) this.resized=true; this.width=600;">Nói rồi cậu bé chạy cấp tốc vào con hẻm sâu hun hút, buổi tối om, tưởng chừng như chẳng có ai rất có thể sống trong ấy. Ít phút sau tôi nghe thấy cậu bé quay lại qua tiếng bước chân, nhưng trong khi lần này cậu không chạy như thời gian nãy mà lại đi siêu chậm. Với đi theo cậu là 1 trong cô bé nhỏ tuổi nhắn, cơ mà tôi nghĩ sẽ là em cậu, cô bé xíu với đôi bàn chân bị tật. Cậu nhỏ bé đẩy cái xe lăn em cậu sẽ ngồi, một dòng xe cũ kĩ, xuống những bậc tam cấp cho một phương pháp rất cẩn thận, và tạm dừng cạnh chiếc xe của tôi.
600) this.resized=true; this.width=600;">"Cô ấy đây, bạn mà thời điểm nãy anh đã nói với em đấy. Anh trai cô ấy đã tặng ngay một cái xe hơi mang lại cô nhân thời cơ Giáng sinh mà lại cô chẳng đề nghị tốn mang một đồng. Và một ngày nào đấy anh cũng sẽ tặng kèm em một món quà giống hệt như vậy. Hãy nghĩ xem, em hoàn toàn có thể tận mắt thấy đầy đủ món quà, phần nhiều cảnh vật ở ngoài đường phố trong đêm Giáng sinh, cùng anh sẽ không phải cố gắng biểu đạt nó cho em nghe nữa!".
600) this.resized=true; this.width=600;">Tôi ko thể rứa được nước mắt, với tôi đang bước thoát khỏi xe, để cô nhỏ nhắn đáng mến ấy lên xe. Ánh mắt cô nhỏ bé nhìn tôi đầy vẻ cảm phục với thân thiện.
600) this.resized=true; this.width=600;">Ba cửa hàng chúng tôi lại bắt đầu một chuyến đi vòng xung quanh thành phố, một chuyến hành trình thật ý nghĩa và tôi zẽ không bao giờ quên, khi những bông tuyết lạnh buốt của tối Giáng sinh ban đầu rơi.
600) this.resized=true; this.width=600;">Và cũng trong tối Giáng sinh ấy, tôi vẫn hiểu được sâu sắc ý nghĩa một lời nói của chúa Giê-su: "Không gì giỏi đẹp hơn câu hỏi làm cho những người khác hạnh phúc."
600) this.resized=true; this.width=600;" style="text-align: center;">600) this.resized=true; this.width=600;" style="color:#ff0000;">600) this.resized=true; this.width=600;" style="font-size:20px;">NỤ HÔN CỦA ÔNG GIÀ NOEL LÀM THUÊ
600) this.resized=true; this.width=600;">TT - mẩu chuyện xảy ra sẽ hơn năm năm tuy vậy tôi vẫn ghi nhớ như in món quà nhưng một cô nhỏ xíu đã khuyến mãi tôi ngày đông năm ấy, một mùa Giáng sinh lạnh lẽo nhưng êm ấm tình người.
600) this.resized=true; this.width=600;">Tháng mười hai, trời ở khu vực miền bắc mưa rinh rích kèm theo cái không khí lạnh như cứa vào domain authority thịt. Khoảng không gian chật hạn hẹp của căn gác nhỏ dại không làm cho dịu được nỗi bi hùng và xúc cảm nhớ nhà. Noel này cả lớp tôi lại lên kế hoạch đi chơi nhưng giờ người mẹ vẫn chưa gửi tiền. Vững chắc mùa này quê mình lại bão lụt nhiều nên mái ấm gia đình không thu hoạch được gì.
600) this.resized=true; this.width=600;">Sáng qua, mấy đứa thuộc xóm trọ truyền tai nhau nhau chuyện làm thêm vào cho các tổ chức từ thiện. Mấy đứa rủ nhau đi kiếm việc. Công việc không nặng lắm tuy nhiên khá mất thời gian bởi tôi và Hải vào vai hai ông già Noel. Công ty chúng tôi xuất vạc từ nhà cơ hội sáu giờ về tối và về cũng bắt buộc sau nửa khuya. Tất cả hôm làm ở vị trí chính giữa bảo trợ trẻ nhỏ nghèo, có hôm làm cho ở hội fan tàn tật, cũng đều có khi là những trại mồ côi.
600) this.resized=true; this.width=600;">Những ngày ngay cạnh Giáng sinh shop chúng tôi lại càng yêu cầu đi nhiều. Hôm đứng sống cổng ngôi trường tiểu học tập vùng ven nước ngoài thành, trời vẫn khuya lắm rồi nhưng gồm một cô nhỏ nhắn vẫn không về. Bé bỏng nhìn tôi chăm bẳm nhưng không dám tiến lại gần. Tôi mang đến cạnh bé, hỏi nhỏ: “Cháu sao vậy?”. Bé bỏng cười, đôi mắt vẫn còn nhiều niềm vui: “Ông già Noel ơi, bao gồm phải đứa trẻ làm sao học tốt mới nhận được quà? sáng nay cháu bị điểm yếu môn toán, cháu sợ không tồn tại quà”. Tôi cười nhẹ: “Không đâu, ông mang lại tất cả. Tuy vậy nếu cháu nào ngoan thì ông đã vui hơn”. Nhỏ xíu ngạc nhiên, quan sát sang tôi, nhìn cả Hải: “Vậy là con cháu đã làm hai ông bi quan rồi à?”.
600) this.resized=true; this.width=600;">Bé khóc, gần như giọt nước mắt nóng nực rớt đầy trên tay tôi. Ngoài ra trong suốt buổi tối qua, vì quá nhọc mệt mà công ty chúng tôi quên mất nở nụ cười với các đứa trẻ, trong các số đó có bé. “Thôi, cháu nín đi. Hai ông già này sẽ không buồn đâu, nhưng cháu phải nỗ lực hơn nhé”. Bé nhỏ cười, song mắt vẫn còn đấy ngân ngấn nước: “Vậy đi vạc quà đến trẻ em, nhị ông bao gồm nhận được quà của ai không?”. Hải bước tới: “Không, nhì ông chỉ lấy quà cùng giúp những cháu tiến hành ước mơ thôi. Là ông già Noel rồi thì cần gì nữa”.
600) this.resized=true; this.width=600;">Bé chuyên chở gần tôi, sát Hải: “Cháu tặng ngay hai ông nhé”, rồi hôn dìu dịu lên má của bọn chúng tôi. Hai đứa ngớ người ra tuy thế vẫn không bao giờ quên nở thú vui với bé nhỏ trước khi nhỏ xíu đi mất. Cảm giác êm ấm lan lan trên má tôi, rồi cả người. Một ít vị ngọt ngào xen lẫn niềm phù hợp thú. Tôi đột nhiên nghĩ chưa lúc nào mình ước cho phiên bản thân một món xoàn gì đó. Ngoài ra tuổi thơ của tôi đã qua với chuyện ông già Noel đã chìm vào quá khứ lâu lắm rồi.
600) this.resized=true; this.width=600;" style="text-align: center;">600) this.resized=true; this.width=600;" style="font-size:20px;">600) this.resized=true; this.width=600;" style="color:#ff0000;">CON YÊU MẸ
600) this.resized=true; this.width=600;">Người mẹ stress trở về từ shop sau một ngày làm việc dài đăng đẵng, kéo lê túi hàng trên sàn bếp. Đang chờ bà là đứa đàn ông tên David lên 8 tuổi, đang băn khoăn lo lắng kể lại rất nhiều gì mà em nó đã có tác dụng ở nhà: “… lúc bé đang chơi ngoài sân còn tía đang gọi điện thoại cảm ứng thông minh thì Tom lấy bút chì color viết lên tường, lên bao gồm tờ giấy dán tường bắt đầu mà mẹ dán trong phòng thao tác ấy! bé đã nói cùng với nó là bà mẹ sẽ bực mình mà!”.
600) this.resized=true; this.width=600;">Người mẹ than phiền rồi nhướng lông mày: “Bây giờ nó đâu?”. Nuốm rồi bà quăng quật hết hàng ở đó, sải bước vào phòng của đứa nam nhi nhỏ, vị trí nó đã trốn. Bà gọi cả tên họ của đứa bé, cơ mà ở những nước phương Tây, khi điện thoại tư vấn cả thương hiệu lẫn họ như thế này là thường miêu tả sự tức giận. Khi bà lao vào phòng, đứa bé bỏng run lên vì sợ, nó biết sắp gồm chuyện gì gớm ghê lắm. Trong 10 phút, người bà mẹ nguyền rủa con, là bà đang phải tiết kiệm ngân sách và chi phí thế nào với tờ giấy dán ốp tường đắt ra sao! sau khoản thời gian rên rỉ về những vấn đề phải có tác dụng để sửa lại tờ giấy, người người mẹ kết tội đứa con là thiếu cân nhắc người khác. Càng mắng mỏ con, bà càng thấy bực mình, sau cuối bà thoát khỏi phòng con, cảm xúc cáu mang lại phát điên!
600) this.resized=true; this.width=600;">Người chị em chạy vào phòng thao tác để xác minh nỗi băn khoăn lo lắng của mình. Tuy thế khi nhìn bức tường, hai con mắt bà tràn ngập nước mắt. đầy đủ gì bà đọc được như 1 mũi tên xuyên thẳng qua tâm hồn fan mẹ. Dòng chữ viết: “Con yêu mẹ” được viền bởi một trái tim!
600) this.resized=true; this.width=600;">Và bây giờ bao thời hạn trôi qua, tờ giấy ốp tường vẫn sinh hoạt đó, y như thời điểm người chị em nhìn thấy, với một cái khung hình ảnh rỗng treo để ôm lấy nó. Đó là một sự đề cập nhở đối với người mẹ, và với toàn bộ mọi người: Hãy bỏ một chút thời gian để đọc phần lớn dòng chữ viết bên trên tường!
600) this.resized=true; this.width=600;" style="text-align: center;">600) this.resized=true; this.width=600;" style="color:#ff0000;">600) this.resized=true; this.width=600;" style="font-size:20px;">TÔNG ĐỒ vào GIA ĐÌNH
600) this.resized=true; this.width=600;">Gia đình em Cécilia cư ngụ ở mạn Bắc Ý, trong một xóm lao động nghèo nàn. Từ sáng sớm, ba em là 1 trong những công nhân phải đến sở thao tác và mãi tới 8,9 giờ đồng hồ tối new về cho tới nhà. Vày thế, chẳng mấy khi Cécilia chạm chán được ba. Còn người mẹ thì lo việc nội trợ và thao tác làm việc phụ để kiếm chút ít thêm vô ngân quỹ gia đình. Bà rất bác ái, đạo đức. Tuy kinh tế của mái ấm gia đình chẳng phong lưu gì nhưng gồm gì bà đều chia sẻ ngay cho lối xóm. Ai nhức ốm, bà biếu dung dịch men, quần áo kẻ rách nát rưới, bà vứt giờ khâu vá hộ, công ty nào mong muốn bà rước hết năng lực giúp đỡ. Cả thôn xóm ai cũng quý quí bà, nắc nỏm khen bà là người hiền đức phúc hậu.
600) this.resized=true; this.width=600;">Em bé xíu Cécilia bắt đầu được 6 tuổi đầu mà đến lớp cấp 1, em vô cùng hãnh diện về chị em và cảm xúc mình sống trong một gia đình hạnh phúc được mẹ yêu dấu mến thương.
600) this.resized=true; this.width=600;">Từ hai năm nay ở trường học tập của giáo xứ, em Cécilia được đào tạo và huấn luyện sống Lời Chúa, bắt gặp Chúa Giêsu bị bỏ rơi trong những người bị áp bức, nhức khổ. Em khôn xiết ngoan cùng thường giỏi chía sẻ kinh nghiệm sống với các bạn.
600) this.resized=true; this.width=600;">Một hôm thật bất thần như gáo nước lạnh lẽo tạt vào mặt một đứa bạn nói "Này Cécilia người mẹ mày thực giỏi nhưng khốn khổ vô cùng"
600) this.resized=true; this.width=600;">-Mày đừng tưởng gia đình mày hạnh phúc, vì ba mày đêm nào về mang đến nhà cũng say sưa be bét. Ông tiến công đập chửi mắng chị em mày, hàng xóm nhà nào thì cũng nghe mày không tin tưởng thì cứ rình thử xem!
600) this.resized=true; this.width=600;">Câu nói kia như sét tấn công vào tai Cécilía ...bao nhiêu giấc mơ đáng yêu về mái ấm gia đình phút chốc tung tành sụp đổ. Tất cả hãnh diện biến tủi nhục. Quá xấu hổ cùng với bạn, Cécilia đành cúi mặt làm cho thinh.
600) this.resized=true; this.width=600;">Tối hôm ấy, chị em Cécilía mang lại em ăn uống cơm sớm để em tất cả thời giờ học bài, rồi bà gửi em lên gác. Kết thúc kinh tối, bà ôm hôn con, đắp chăn cho bé rồi nhè vơi xuống nhà thao tác làm việc đợi ông xã về ăn uống cơm cùng một thể.
600) this.resized=true; this.width=600;">Nhưng đêm tối ấy Cécilia chẳng tài làm sao ngủ được, em quyết không ngủ giúp thấy câu chuyện chúng ta nói hồi chiều bao gồm đúng không. Em cứ è cổ trọc thao thức cho đến khi giờ đồng hồ chuông hotline cửa vang lên. Cécilia nghe rõ tiếng bà mẹ ra mở cửa. Bỏ chăn phương pháp mau lẹ, em rón rén cách nhẹ mỗi bước đi xuống thang gác, nép kỹ sau bức màn cùng hồi vỏ hộp theo dõi...
600) this.resized=true; this.width=600;">Một cảnh tượng hãi hùng đang ra mắt trước mặt Cécilia: ba em đầu bù tóc rối, hơi thở rặc toàn mùi hương rượu. Ông ném bạo dạn mũ và xống áo xuống nền nhà, bà mẹ dịu dàng thu nhặt bỏ vào tủ, thăng hoa dọn bàn mời ck ăn tối. Đôi mắt ông đỏ ngầu, ông trợn trừng chú ý bà rồi chê tới chê lui, rồi tuôn ra hằng loạt lời mắng chửi như điên. Bà mẹ cúi mặt làm thinh, vừa nạp năng lượng vừa khóc. Lát sau, ông lùa nguyên cả mâm cơm xuống nền nhà, chén chén vỡ rã tành, món ăn chảy lênh trơn ....Cũng chưa vừa ý, ông còn tặng kèm vợ phần lớn cú đá man rợ ...
600) this.resized=true; this.width=600;">Sau bức màn, Cécilia bị tiêu diệt lịm. Em rỉ tai "Thôi đúng rồi, tụi bạn đâu bao gồm nói oan....cả lối xóm mọi biết cả ....nhục nhã quá!"
600) this.resized=true; this.width=600;">Hôm sau thảm kịch ấy lại tái diễn trước đôi mắt Cécilia ...Tuy gắng sáng làm sao Cécilia thấy bà mẹ cũng vui tươi, nén lòng lao vào quá trình phục vụ đàn con nhỏ. Riêng rẽ Cécilia thì tinh thần bấn loạn lòng đang đau xót. Em suy nghĩ, mong nguyện, ghi nhớ lại lời Chúa và mếm mộ mẹ vô cùng, thấy bà tuy buồn bã vì ck nhưng vẫn một mực mếm mộ trọng kính. Chúa Giêsu hiện nay đang bị bỏ rơi trong cha trong mẹ, Cécilia xác tín được điều đó. Em băn khoăn suy nghĩ hoài, nhưng không biết làm sao. ở đầu cuối Chúa soi sáng mang lại em một diệu kế khôn xiết hay.
600) this.resized=true; this.width=600;">Từ đó về tối nào Cécilia cũng nằm thức đợi ba về. Vừa nghe tiếng chuông, em ngay tắp lự ra cổng đón ba, đựng áo mũ mang đến ba. Vừa kéo ghế cho cha ngồi, em con quay sang giúp chị em dọn bàn. Trong veo bữa ăn, em cứ ngồi quanh đó ba, ríu rít kể phần đông chuyện vui nghỉ ngơi trường, hỏi thăm ba quá trình ở sở . Thoạt đầu cha em rất lấy làm lạ, lạu bạu khó chịu, nhưng dần dần cũng đành chịu lose con, thấy trong tim cũng vui vui...Nhiều dịp Cécilia đứng giữa công ty hát cho tía nghe những bài hát sinh hoạt trường em, ông thích thú lắm. Thai khí gia đình ngày càng dịu nhàng, dễ chịu. Mỗi lần ông bảo: "Cécilia đi ngủ đi, nhằm sớm mai còn dậy sớm đến trường". Cécilia rất nhiều nũng nịu: "Con thương ba nhọc mệt xuyên ngày con hy vọng ngồi mãi cùng với ba". Tuy vẫn còn đó ngà ngà say ông cũng lấy có tác dụng cảm động vì chưng câu nói 1-1 sơ của con, đoạn choàng tay ôm hôn con một bí quyết âu yếm.
600) this.resized=true; this.width=600;">Ba mon trôi qua, bi kịch ngày xưa sẽ lui vào dĩ vãng. Một hôm như thường lệ, bố Cécilia bảo: "Đi ngủ đi, mai còn dậy sớm mang lại trường mà lại con!" Cécilia chăm lo ôm choàng lấy tía và nói: "Ba ơi, bố biết lý do con ko đi ngủ không?"- "Ba chẳng biết. Nhỏ thức vớ vẩn làm chi cho sợ hãi sức khỏe"- "Không đâu cha ạ, Nếu ba má thương con, tía má có thể chấp nhận được con nói nhé. Mà đừng mắng con" - "Ừ ,nói đi ba má nghe thử".
600) this.resized=true; this.width=600;">Cécilia đánh bạo thuật lại cách đối kháng sơ em đang xúc hễ và tủi nhục làm sao trước câu nói của bằng hữu và hằng đêm sau bức màn bít em đã chứng kiến tất cả...Cécilia thú thực là em thương cha mẹ lắm. Em thấy Chúa Giêsu bị quăng quật rơi trong cha trong má, vì thế em mong mang Chúa mang lại cho ba má, yêu thương người hiện nay đang bị bỏ rơi trong bố mẹ ...
600) this.resized=true; this.width=600;">Càng nghe, nhị ông bà càng cảm xúc, chúng ta mừng mừng tủi tủi, bất ngờ con nhỏ nhắn khôn ngoan đạo đức nghề nghiệp như vậy. Ba má Cécilia ôm siết lấy con nghẹn ngào quan sát nhau... Lát sau bố Cécilia new thốt lên lời: "Từ ni con phải đi ngủ mau chóng nghe không? ba hứa với con: bố mẹ sẽ hòa thuận, yêu dấu nhau. Ba má cũng sẽ tìm hiểu và sống lời Chúa như con. Bố má yêu thích con lắm!"
600) this.resized=true; this.width=600;">Phương tiện độc nhất để đổi khác tâm hồn các bạn mình là gật đầu bạn như thuở ban đầu, vị được yêu thương là điều kiện cần thiết để đổi mới đổi
600) this.resized=true; this.width=600;">Chúa sẽ cho nhỏ một người bạn bè yêu và những đứa con xinh xắn, trong sạch để nâng đỡ nhau phải thánh, nhỏ đã có tác dụng gì?
600) this.resized=true; this.width=600;" style="text-align: center;">600) this.resized=true; this.width=600;" style="color:#ff0000;">600) this.resized=true; this.width=600;" style="font-size:20px;">ÔNG KHỔNG LỒ VÀ EM BÉ TÍ HON
600) this.resized=true; this.width=600;">Ngày xửa ngày xưa, gồm một ông khổng lồ. Ông tất cả một tòa đơn vị lớn bảo phủ là một khu vườn rộng với cỏ hoa tứ mùa tươi tốt. Đặc biệt là rất nhiều cây đào ngày xuân hoa nở trắng, ngày thu trái chín hồng. Từng bầy chim nhỏ dại tíu tít cất cánh về líu lo hầu như khúc hát thanh bình. Cứ từng chiều rã học, các em nhỏ dại lại rủ nhau đến khu vườn để vui đùa, tung tăng chạy nhảy.
600) this.resized=true; this.width=600;">Thế rồi một hôm, ông mập mạp có vấn đề phải đi vắng ngắt lâu, khi về, ông bắt gặp lũ trẻ đậm chất ngầu đu mình trên cành đào chính giữa vườn có tác dụng gãy mất một cành có rất nhiều nụ nhất. Nuối tiếc quá, ông nổi giận hét lên một tiếng gớm khủng, làm những em hoảng sợ bỏ chạy. Ông lại từ tay xây một bức tường cao vây cả vườn lại, bên phía ngoài ông viết thêm mấy chữ thật to: CẤM VÀO ! từ bỏ đó, các em nhỏ tuổi không còn dám léo hánh đến nghịch ở khu vườn xinh rất đẹp ấy nữa...
600) this.resized=true; this.width=600;">Mùa thu, mùa đông, rồi mùa xuân nối gót, khắp địa điểm trăm hoa đua nở, chim hót líu lo, chỉ trừ gồm cảnh sân vườn ở đó là mùa đông vẫn ngự trị, xong khoát không chịu ra đi. Thiếu thốn những bóng dáng dễ thương, thiếu tiếng nói cười, thiếu thốn cả những bước chân tung tăng của các trẻ thơ, hoa đào dường như không chịu nở, bầy chim đang không chịu cất cánh về.
600) this.resized=true; this.width=600;">Bên khuôn cửa sổ, ông to đùng ngồi teo ro quan sát ra khu vườn lạnh giá hoang vắng, ông chép miệng: “Sao mùa xuân lại không thấy mang đến đây nhỉ ?” quả thật, mùa xuân đã ko đến, mùa hè cũng đi vắng, và mùa thu thì chỉ chịu đựng đến thăm những vùng xung quanh đây. Ở đó, trái cây vẫn chín mọng đỏ, còn nơi đây thì cành đào vẫn tuyết white trơ trụi !
600) this.resized=true; this.width=600;">Một buổi sáng, tự dưng ông lớn lao giật mình tỉnh giấc vì gồm tiếng chim hót sung sướng bên cửa ngõ sổ khiến cho ông yên ổn cả người. Lâu lắm rồi, ông đã mất được nghe hầu hết khúc hát của chủng loại chim. Ồ, mà hình như đâu phía trên lại còn tồn tại một hương thơm xuân thơm ngát. Ông bất giác quan sát ra vườn. Ô kìa, xuất phát điểm từ một lõ bé dại vỡ ra sinh hoạt chân tường, từng em nhỏ tuổi đang chui vào khu vườn, mắt nem nép đề phòng. Vậy rồi, yên chổ chính giữa rằng ông lớn lao không có mặt, chúng bước đầu trèo lên ngồi rứa vẻo trên những cành đào, làm cho tuyết rơi xuống từng mảng lớn...
600) this.resized=true; this.width=600;">Thật ko ngờ, đông đảo chồi non tức thì nhú ra, nụ ngay tắp lự nở hoa, hoa tức thì kết trái, tất cả đều cấp tốc như một phép kỳ lạ thần kỳ. Ở một góc vườn, lại có một em bé tí hon đang nạm nhón chân trèo lên một cành đào thấp duy nhất mãi mà không được, cậu đành đứng khóc mếu máo một mình. Lòng ông khổng lồ lâu nay nay đang khép kín đáo giá lạnh lẽo như băng tuyết, giờ đồng hồ đây, trước cảnh trang bị rộn ràng, với nhất là trước dáng vẻ bé nhỏ dễ thương ấy, chổ chính giữa hồn ông như nóng lại với mở toang bao dung. Ông sẽ hiểu vày sao ngày xuân chẳng chịu đựng đến thăm khu vườn của ông.
600) this.resized=true; this.width=600;">Vừa ân hận vừa sung sướng, ông lớn tưởng mở bung cửa ngõ nhà, chạy ào ra vườn làm cho lũ trẻ gớm hoàng ù xẻ chạy nấp vào các gốc cây, hồi hộp chờ đón một cơn thịnh nộ. Tức thì, mùa đông trở lại ngay, tuyết gió lại vi vu, các bông hoa với chồi non teo mình lại. Chỉ riêng tất cả em bé xíu tí hon trọng tâm vườn là vẫn đứng đó, mắt nhòa lệ vày tủi thân.
600) this.resized=true; this.width=600;">Ông kếch xù nhẹ cách tới, bế xốc em bé xíu rồi thanh thanh nâng cho em ngồi cụ vẻo lên một cành đào. Ngay thức thì hoa lại nở rộ, chim lại hót vang. Em bé sung thú vui vòng đôi tay nhỏ dại bé ôm siết lấy khuôn khía cạnh ông to đùng ngang tầm phương diện của em nhưng mà hôn dịu lên đôi má già nua sẽ ràn rụa nước mắt bởi vì xúc động. Những em nhỏ bé chung xung quanh thấy vậy thì lại rủ nhau ùa đến, với theo của ngày xuân vui tươi rộn rã...
600) this.resized=true; this.width=600;">Ông vĩ đại giang rộng tay, êm ả tuyên bố: “Các con cháu ơi, tự nay khu vườn này vẫn là của những cháu mãi sau !” tường ngăn cao bị bao gồm tay ông phá đổ trong phút chốc. Mọi người qua lại đều ngạc nhiên khi thấy một ông to đùng đang chơi vui hồn nhiên cùng với một bè lũ trẻ bé xíu ngay giữa khu vườn gồm hoa đào nở ra white xóa...
600) this.resized=true; this.width=600;">Từ đó, chiều nào các em học chấm dứt ở trường, cũng vội chạy a mang đến vây xung quanh ông to con vui tính. đột nhiên một hôm, ông chăm chú hỏi thăm bè lũ trẻ về em bé xíu mà ông sẽ bồng lên dạo bước nọ, những em đều vấn đáp không biết, cơ mà cũng chẳng thấy em cho chơi một lần như thế nào nữa...
600) this.resized=true; this.width=600;">Năm tháng dần trôi qua, em nhỏ xíu tí hon dễ thương ấy vẫn bặt tăm, còn ông to con thì già hẳn đi, râu tóc bạc đãi phơ. Lúc ngồi kể truyện cổ tích cho lũ trẻ, ông vẫn luôn luôn nhớ nhắc cho tới cậu nhỏ xíu lạ lùng nọ...
600) this.resized=true; this.width=600;">Thế rồi, vào một buổi sáng cuối đông, ông vĩ đại lại ngồi chú ý xem cảnh khu vườn qua khung cửa ngõ sổ. Bỗng, ông mở to hai con mắt ngạc nhiên, vì ở ở trung tâm vườn, riêng bản thân cây đào đang sớm nở hoa xanh lá một cách kỳ diệu. Và ông sẽ trông thấy em bé xíu tí hon mà ông hằng yêu quý nhớ vẫn đứng dưới cội cây, núm vói lên cành đào thấp tuyệt nhất y như năm nào.
600) this.resized=true; this.width=600;">Ông đẩy đà mừng nhãi nhép đến bật khóc, quên cả tuổi già, chạy vội ra, bế xốc em lên. Bỗng, ông cũng đột nhìn thấy vị trí lòng đôi bàn tay bé dại nhắn của em có hai dấu thương tròn còn rươi rướm máu, lại còn hai vết thương sống hai cẳng chân tí hon của em nữa ! Bàn tay ông đang đỡ lấy bên cạnh hông em cũng thấy máu thắm đang nhỏ ra từng giọt, từng giọt. Ông vừa giận dữ vừa xót xa kêu lên: “Sao lại thế này ? ai đó đã làm cho cháu nhỏ bé của ta bị thương như thế này ? Ai ? Ai vậy cháu ? Nói mau cho ông có thể đi !”
600) this.resized=true; this.width=600;">Em bé bỏng nhìn vào hai con mắt trợn khổng lồ của ông to con một lúc rồi êm ả dịu dàng nói: “Ông ơi, đó đó là những VẾT THƯƠNG vì TÌNH YÊU đã gây ra ông ạ !” Ông đẩy đà vụng về quỳ gối xuống tròn xoe đôi mắt hỏi em: “Cháu bé xíu ơi, cầm cố cháu là Ai vậy ?” Em bé xíu không đáp, chỉ mỉm mỉm cười hiền hòa.
600) this.resized=true; this.width=600;">Mãi một thời điểm sau, em mới thỏ thẻ: “Ông ơi, ông cho phép cháu được nghịch trong căn vườn của ông một lượt này nữa thôi nhé. Ngày mai, cháu đã phải về bên của thân phụ cháu. Ở bên cháu cũng có một căn vườn đẹp lắm. Có dịp, con cháu sẽ mời ông lên nghịch Nhà con cháu để đáp lễ. Cháu tin rằng ông đã thấy hạnh phúc, và ông vẫn ở lại mãi mãi trong căn vườn Nhà cháu. Ông dìm lời mời của cháu, ông nhé !”
600) this.resized=true; this.width=600;">Và chiều tối hôm sau, khi mùa đông vừa kịp nhường bước cho xuân đến, khi tan học tập về, những em nhỏ dại lại gạnh chơi căn vườn như hay lệ thì thấy ông kếch xù đã ngủ lặng nghỉ dài lâu ngay dưới gốc cây đào. Đôi môi ông tươi thắm một thú vui như sẽ say ngủ trong một niềm mơ ước tuyệt vời. Hoa đào nở sớm đã rụng xuống phủ lên trên thân bản thân ông và cả một vùng bình thường quanh trắng xóa...
600) this.resized=true; this.width=600;" style="text-align: center;">600) this.resized=true; this.width=600;" style="font-size:20px;">600) this.resized=true; this.width=600;" style="color:#ff0000;">57 XU
600) this.resized=true; this.width=600;">Một cô nhỏ bé đang đứng thổn thức cạnh bên một công ty thờ nhỏ sau khi sẽ chạy vòng vòng nhưng mà không vào được phía bên trong vì “nhà cúng chật cứng”.
600) this.resized=true; this.width=600;">“Con ko vào được lớp học công ty Nhật” (Sunday School: lớp học tập mà thánh địa thường mở vào ngày chủ nhật để dạy giáo lý và chữ cho trẻ em là bao gồm nhà thờ), cô nhỏ nhắn nức nở nói với vị linh mục vừa đi tới. Nhìn bộ dạng tiều tụy, nhếch nhác của cô ấy bé, vị linh mục hiểu ngay ra nguyên do, và di động cô bé nhỏ dẫn vào trong, tìm cho cô một địa điểm trong lớp học.
600) this.resized=true; this.width=600;">Đêm hôm đó, cô bé lên giường ngủ mà đầu chỉ nghĩ tới phần lớn đứa trẻ không có chỗ để mô tả lòng tôn kính đối với Chúa. Khoảng hai năm sau đó, cô bé xíu đã chết trong một căn hộ chung cư tồi tàn. Phụ huynh của cô bé xíu gọi điện mang lại vị linh mục - người đã trở buộc phải rất thân mật với cô bé, đến để nhà trì sự kiện tang.
600) this.resized=true; this.width=600;">Khi dịch chuyển thi hài của cô bé nghèo, fan ta đã tìm thấy một mẫu ví rách nát nát và nhơ tựa như được moi ra từ gò rác, trong số đó có 57 xu với một tờ giấy xé nhôm nhoam viết trên kia vài chiếc chữ nghoệch ngoạc của đứa trẻ: “Để trợ giúp xây dựng một công ty thờ to hơn cho những đứa trẻ có thể đến Lớp học ngày nhà nhật”. Đó là tác dụng trong 2 năm trời dành riêng dụm với tất cả tấm lòng hy sinh không chút vụ lợi của cô ý bé. Khi đọc hầu như dòng chữ này, vị linh mục đang không thể núm được nước mắt.
600) this.resized=true; this.width=600;">Mang theo miếng giấy và chiếc ví rách nát nát trong những buổi lễ, vị linh mục nhắc cho gần như người mẩu chuyện về tấm lòng hy sinh cao tay của đứa bé. Ông đã ném ra rất nhiều sức lực lao động để kêu gọi, quyên góp tiền xuất bản một nhà thờ rộng hơn. Nhưng mẩu chuyện này không chỉ tạm dừng ở đó.
600) this.resized=true; this.width=600;">Một tờ báo gồm uy tín đăng mẩu chuyện về cô bé, và tất cả một nhà kinh doanh bất rượu cồn sản vẫn đọc được nó. Ông ta ý kiến đề xuất nhượng xuất bán cho nhà thờ một mảnh đất rộng, mà giá trị hồi đó lên tới nhiều ngàn đô la, với mức giá chỉ có… 57 xu. Những tín vật đã tổ chức một dịp quyên góp quy mô rộng với lớn trước đó chưa từng có, chỉ chưa đầy 5 năm số chi phí đã lên tới 250.000 đô la - một số tiền không nhỏ thời bấy giờ (cách phía trên gần một nỗ lực kỷ). Tấm lòng nhân hậu cao siêu của cô bé xíu đã được thường đáp một phương pháp xứng đáng.
600) this.resized=true; this.width=600;">Nếu có dịp qua thành phố Philadelphia, mời bạn ghé thăm nhà thờ Temple Baptist (Nhà thờ Thánh cọ tội) với sức cất 3.300 người; cùng trường đại học Temple, khu vực mà hàng nghìn sinh viên đang theo học. Và chúng ta cũng đề xuất ghé thăm cơ sở y tế Good Samaritan (Bệnh viện hội bác bỏ ái) với Trường học ngày nhà nhật, nơi dành cho hàng trăm đứa trẻ tham dự Lớp học ngày chủ nhật, và sẽ không thể đứa trẻ làm sao trong vùng yêu cầu đứng phía bên ngoài vào ngày nhà nhật nữa.
600) this.resized=true; this.width=600;">Trong một căn phòng của toà nhà, bạn cũng có thể tìm thấy một tấm hình cùng với khuôn mặt đáng yêu của cô bé xíu gái, tín đồ với 57 xu với sự hy sinh của mình, đã tạo ra sự một mẩu chuyện thần thoại.
600) this.resized=true; this.width=600;">Ngay lân cận đó, tấm hình của vị linh mục - Dr.Russell H.Conwell, người sáng tác của cuốn sách “Cánh đồng Kim cương”.
600) this.resized=true; this.width=600;">Đó là 1 trong những câu chuyện gồm thật, hoàn toàn thật, vật chứng cho hồ hết gì nhưng mà một trọng điểm hồn hùng vĩ và tấm lòng hy sinh cừ khôi có thể làm cho được, chưa đến 57 xu.
600) this.resized=true; this.width=600;" style="text-align: center;">600) this.resized=true; this.width=600;" style="font-size:20px;">600) this.resized=true; this.width=600;" style="color:#ff0000;">ÔNG GIÀ NOEL KHÔNG MẶC ĐỒ ĐỎ
600) this.resized=true; this.width=600;">Hai cha con lái xe xuống khu đô thị để mua sắm. Cô bé xíu học lớp 4 hỏi bố:
600) this.resized=true; this.width=600;">- nhiều người trong trường nói không tồn tại Ông Noel. Chúng ta nói con là ngốc, khi tin rằng ông tất cả thật, nhưng nhỏ tin vào phần đa gì cha bảo cùng với con, đề nghị không bố?
600) this.resized=true; this.width=600;">Xe ké vào mặt đường tắt máy. Cô bé gái nhỏ bé bỏng vẫn đã ngổn ngang bao suy nghĩ.
600) this.resized=true; this.width=600;">- chúng ta ở trường đã sai, nhỏ yêu ạ!! Ông Noel là có thật. Nhưng bố cần nhắc cho nhỏ nghe thêm về Ông Noel. Ba nghĩ nhỏ đã đủ lớn để hiểu đầy đủ gì cha sẽ share với nhỏ (người phụ vương trìu mến chú ý con)
600) this.resized=true; this.width=600;">" ngày xưa có một người bọn ông đi khắp nỗ lực giới, thưởng tiến thưởng cho rất nhiều đứa trẻ trên tuyến đường ông đi qua. Ông được nghe biết ở những nơi với khá nhiều tên điện thoại tư vấn khác nhau, tuy nhiên tình thương ở trong tâm địa ông thì như nhau, dù đến ngẫu nhiên đâu. Ông đó là tâm hồn yêu thương thương tuyệt vời nhất và mong muốn chia sẻ tình yêu thương đó, bằng cách tặng quà đối với cả con tim của mình. Lúc con đến độ tuổi nào đó, Ong Noel thật sự không phải phải là người vào trong nhà bằng ống khói trong đêm, trước dịp nghỉ lễ Giáng Sinh.
600) this.resized=true; this.width=600;">Tinh thần và cuộc sống thường ngày thật sự của ông già thần thoại dễ thương này lâu dài nằm trong trái tim của con, tim của bố, tim của mẹ cũng như tim của tất cả những người tin vào việc mang về niềm vui cho người khác. ý thức thật sự của ông Noel là tất cả những gì con sở hữu tặng, thay vì những gì bé nhận được.
600) this.resized=true; this.width=600;">Khi nhỏ nhận thức được vấn đề đó và khi nó trở thành một trong những phần trong con, Giáng Sinh đã trở cần thú vị hơn và huyền ảo hơn. Con bao gồm hiểu rất nhiều gì ba nói không? "
600) this.resized=true; this.width=600;">Cô bé nhỏ nhìn mặt hàng cây phía trước. Cô sợ chú ý vào bố, fan từng bảo với cô rằng Ông Noel gồm thật. Cô ý muốn tin như cô đã tin hồi năm ngoái rằng Ông Noel là một ông già vui tính, to béo, mặc đồ đỏ. Cô không muốn phải phát âm khác đi.
600) this.resized=true; this.width=600;">- " Nhìn cha này"- người ba gọi với cô nhỏ bé quay sang nhìn ông.
600) this.resized=true; this.width=600;">Người tía khóc, các giọt nước đôi mắt sung sướng. Khuôn mặt ông ngời sáng bằng ánh sánh của tất cả giãi Ngân hà cùng cô bé bỏng như thấy trong đôi mắt ông, hai con mắt của Ông Noel. Ông Noel thiệt sự, fan đã để nhiều thời gian lựa chọn những món xoàn đặc biệt, cơ mà cô hy vọng ước trong số những mùa Giáng Sinh đang qua, kể từ khi cô có mặt trên đời này. Ông Noel đã dùng món bánh mỳ mà cô đã quăng quật công trang trí, cũng như đã uống ly sữa rét do chính tay cô pha. Cô đã nhận ra niềm hạnh phúc, sự phân chia sẻ, tình thương. Người ba ôm ghì con trong khoảng tay êm ấm của mình và cứ ôm như thế rất lâu. Cả hai phần nhiều khóc.
600) this.resized=true; this.width=600;">- " giờ thì bé đã ở trong về một tổ người đặc biệt. Nói từ bây giờ con đang được share niềm vui Giáng Sinh hằng ngày của năm chứ không những một ngày vào năm. Từ giờ, Ông Noel đã sống trong trái tim hồn con. Đây là điều quan trọng đặc biệt nhất xảy ra với con, trong cuộc đời mình. Bởi vì bây giờ, con đã hiểu đúng bản chất Ông Noel cần yếu nào tồn tại, nếu không có những tín đồ như con và bố, mọi người khiến cho ông được sống mãi. Con hoàn toàn có thể chu toàn vấn đề này được không?
600) this.resized=true; this.width=600;">-" Thưa bố, con mong muốn ông sinh sống mãi trong tim con cũng tương tự ông vẫn sống trong tâm bố. Nhỏ yêu bố. Ba là Ông Noel tuyệt đối hoàn hảo nhất trên quả đât này."
600) this.resized=true; this.width=600;">Valentia mồ côi lúc mới lên 5 , cần ở với bà bầu tại một quần thể lao động bần cùng . Ngày bữa sau Thánh lễ , cậu đề nghị vào các tiệm ăn để tiến công giầy mang lại khách .Mỗi lần khách trả chi phí , cậu mọi làm dấu Thánh Gía cám ơn Chúa . Tụi bạn nom thấy thế các lần to nhỏ dại với nhau "Gạo thì ko lo, nhưng lo giữ lại đạo" Valentia vẫn tiếp tục hiên ngang giữ vẻ ngoài cầu nguyện solo sơ ấy.
600) this.resized=true; this.width=600;">Năm 17 tuổi , cậu được ban văn nghệ thành phố cho đóng vai thằng quỷ. Màn đầu vừa dứt, khán giả vỗ tay hoan nghêng sức nóng liệt. Sang màn máy hai, trời đột nhiên đỗ mưa, sấm sét nổi lên ầm ầm. Như từng nào lần trước, " thằng quỷ trên sân khấu chẳng chú ý mình đang đóng kịch, vội vàng quỳ gối làm cho dấu Thánh giá. Người theo dõi cười rồ lên, tưở
Bạn đang xem: Những câu chuyện giáng sinh
600) this.resized=true; this.width=600;" style="text-align: center;">
600) this.resized=true; this.width=600;" style="text-align: center;">600) this.resized=true; this.width=600;" style="font-size:20px;">600) this.resized=true; this.width=600;" style="color:#ff0000;">CỔ TÍCH GIÁNG SINH
600) this.resized=true; this.width=600;">Có một cô bé mồ côi phụ vương sống với bà mẹ tại một vùng quê hẻo lánh. Nhà siêu nghèo, hai bà bầu con phải thao tác làm việc quần quật cả ngày mới kiếm đầy đủ ăn. Cô nhỏ xíu không có các bạn bè, không có đồ đùa nhưng cô không lúc nào cảm thấy bi thương và cô đơn. Gần nhà cô là một trong khu rừng, lúc nào thì cũng tràn ngập tiếng chim hót ...và những hoa lá rực rỡ...Vào mùa đông năm đó, chị em cô bé bỏng bị căn bệnh và ko thể thao tác được, cô bé mắc cả ngày với việc đan len để kế tiếp mang ra chợ buôn bán những đôi vớ bằng len, dù cho ngay thiết yếu đôi chân è cổ của cô luôn luôn tái xanh do lạnh.
600) this.resized=true; this.width=600;">Gần mang đến ngày Giáng sinh, cô bé xíu nói cùng với mẹ: “Không biết năm nay ông già Noel bao gồm mang quà mang đến cho con không, nhưng nhỏ vẫn để đôi giầy trong lò sưởi. Cứng cáp ông già Noel không quên con đâu chỉ không mẹ?”. Bà mẹ chăm lo vỗ về: “Đừng nghĩ về đến điều đó trong ngày Giáng sinh năm nay phụ nữ ạ. Bọn họ chỉ cầu ao ước có đủ thực phẩm để qua mùa đông khắt khe này là quý lắm rồi”. Tuy thế cô nhỏ xíu không có niềm tin rằng ông già Noel có thể quên cô. Vào buổi tối trước thời gian ngày Giáng sinh, cô đặt đôi giày trong lò sưởi và đi ngủ với giấc mơ về ông già Noel. Người chị em nhìn vào đôi giầy của nhỏ và bi tráng rầu khi nghĩ mang đến sự thuyệt vọng của con gái, trường hợp buổi sáng sau cô không thấy được một món rubi nào vào đó. Năm nay, ngay cả một món xoàn Giáng sinh nhỏ dại cho con, bà cũng không phải lo ngại được.
600) this.resized=true; this.width=600;">Buổi sáng hôm sau, cô bé xíu thức dậy sớm và chạy cho nơi cô đặt đôi giày. Đúng như sự ao ước của cô, tối hôm qua ông già Noel đã đi đến và mang đến cô nhỏ nhắn một món quà. Đó là 1 trong con chim nhỏ bé nằm thiêm thiếp trong chiếc giày, chắc rằng vì đói và lạnh. Nó quan sát cô bé xíu với đôi mắt lung linh và kêu lên mừng quýnh khi cô vuốt dịu lên bộ lông mềm mại và mượt mà của nó. Cô bé nhỏ nhảy múa vì vui mừng và ôm chặt nhỏ chim nhỏ dại bé vào ngực mình. Cô chạy đến mặt giường, nơi mẹ cô đã nằm cùng reo lên: “Hãy nhìn nhỏ đây mẹ ơi. Ông già Noel không bao giờ quên con với đã đem đến cho con món quà chân thành và ý nghĩa này!”. Những ngày sau đó, cô nhỏ xíu săn sóc bé chim, sưởi nóng và cho nó ăn. Bé chim líu ríu mặt cô nhỏ xíu và đậu lên vai cô trong những lúc cô có tác dụng việc. Khi mùa xuân đến, cô bé bỏng mở lồng cho bé chim cất cánh vào rừng tuy vậy nó không chịu bay xa, cứ loanh xung quanh gần bên cô bé và từng buổi sáng, cô bé nhỏ lại thức giấc bởi vì tiếng hót líu lo bên ngoài song cửa ngõ sổ....
600) this.resized=true; this.width=600;">Bà mẹ nhìn con trong sự sung sướng vô bờ...Vì không thích làm bé thất vọng, bà vẫn vào rừng ban đêm đó mong muốn tìm thấy một vật dụng gì có tác dụng qùa cụ ông noel khuyến mãi ngay con, với đã chạm chán chú chim sắp tới chết bởi lạnh với đói này....
600) this.resized=true; this.width=600;" style="text-align: center;">600) this.resized=true; this.width=600;" style="font-size:20px;">600) this.resized=true; this.width=600;" style="color:#ff0000;">CÂU CHUYỆN GIÁNG SINH
600) this.resized=true; this.width=600;">Tôi vội vàng vã lao vào tiệm trong mall nhằm sắm nguy cấp mấy món qùa noel vào phút cuối cho người con gái. Tởm hãi quan sát đám đông, có lẽ rằng tôi sẽ ảnh hưởng kẹt trong tiệm mang lại muôn đời, trong khi việc phải làm còn ck chất, văn phòng công sở còn từng nào văn kiện không duyệt xọng. Từ thời gian nào chẳng rõ, Giáng sinh đã trở thành gánh nặng trĩu nề. Chẳng hiểu lý do phải bao gồm cái ngày lễ phiền toái như vầy với từng nào là thứ phải lo, vàng cáp nên mua mang đến nguời này nguời kia, tôi mong rất có thể lăn quay ra ngủ mang lại qua muà ngày lễ noel như mấy chú gấu tỉnh bơ an giấc suốt mùa đông. Tôi cầm cố lách qua đám fan đông chuyên chở như kiến nhằm xông vào chỗ bán đồ chơi, cùng tự hỏi chần chừ đứa đàn bà có thèm nghịch đồ bởi vậy không.
600) this.resized=true; this.width=600;">Tôi coi xét qua mấy hàng hàng bán sản phẩm chơi, và chọn đại một bé búp bê chú ý cũng xinh xắn, chạy lẹ ra xếp sản phẩm tính tiền. Vô tình tôi thấy được 1 chú nhỏ nhắn đứng gần đó, tay vân vê một đôi hài màu đỏ thật xinh sắn dễ thương. Chú nhỏ nhắn ôm song hai trên tay phương diện sáng rỡ. Tôi chú ý chú bé xíu và hơi ngạc nhiên chú bé bỏng độ 7 tuổi nhìn đôi hài mắt sáng như chú ý một mốn đồ đùa nó rất yêu thích.
600) this.resized=true; this.width=600;">- Cô bao gồm chắc là cháu thiếu chi phí không? con cháu tính rồi là đầy đủ tiền cơ mà!
600) this.resized=true; this.width=600;">- cháu biết là cháu cảm thấy không được tiền rồi hơn nữa hỏi nhiều, luộm thuộm quá đi. Cháu đứng sang một bên nhằm cô tính tiền mang đến nguời khác, lúc nào tìm đủ tiền thì đến trả.
600) this.resized=true; this.width=600;">Tôi nhìn chú nhỏ bé khuôn mặt đau khổ mình đứng chú ý đôi hài. Quan gần cạnh một cơ hội tôi hỏi:
600) this.resized=true; this.width=600;">- Dạ không, cháu cài đặt cho chị em của cháu. Bà bầu cháu bịnh rất nặng, và ba nói bà mẹ sắp đi gặp gỡ Chúa Giêsu rồi. Đôi hài này chị em cháu thích hợp lâu lắm rồi, cháu mong mỏi mua mang đến Mẹ, để bà bầu mang đi chạm chán Chúa Giêsu. Chị em sẽ đẹp mắt lắm, đã vui lắm!
600) this.resized=true; this.width=600;">Nghe đến đây, tôi bắt đầu hiểu ra là bà bầu của cậu bé đang hấp hối, cơ mà cậu bé còn quá nhỏ dại để phát âm chuyện tử biệt. Cùng một nỗi nhức xót tràn lên hồn tôi. Chú nhỏ nhắn nói tiếp:
600) this.resized=true; this.width=600;">- cháu nói với tía rằng dặn mẹ đừng đi ngay, nói bà bầu đợi bé đi chợ về. Cháu còn thiếu vài đồng nữa mới tậu đuợc song hài, tất cả các tiền cháu để dành lâu nay vẫn còn chưa đủ. Chú hoàn toàn có thể giúp cháu không? Mai mốt con cháu sẽ đi làm trả lại mang lại chú.
600) this.resized=true; this.width=600;">Nhìn chú nhỏ xíu tiu nghỉu cúi đầu lặng lặng. Tôi thò tay vào túi đem tiền trao đến chú bé.
600) this.resized=true; this.width=600;">--Đây, con cháu lấy đi trả tiền rồi lo về với Mẹ, song hài rất đẹp lắm!
600) this.resized=true; this.width=600;">- Vâng, cảm ơn chú khôn xiết nhiều! Chúa đang chúc lành cho lòng tốt của chú. Bà mẹ cháu sẽ vui lắm khi có đôi hài này đi gặp mặt Chúa Giêsu.
600) this.resized=true; this.width=600;">Tôi cách ra cửa ngõ tiệm, trên đuờng tài xế về công ty tôi vẫn còn đó nhìn thấy khuôn mặt ngây thơ của chú bé nhỏ đáng thương. Tình cảm của chú nhỏ xíu dành cho chị em qúa mãnh liệt. Như 1 thiên thần Chúa gởi, cậu bé nhỏ đã cảnh báo tôi ý nghĩa sâu sắc của Giáng Sinh, mùa của yêu thương thương và ban tặng.
600) this.resized=true; this.width=600;">Lạy Chúa, xin mang lại chúng nhỏ một trái tim nhậy cảm để rất có thể nghe được, cảm giác được hầu như niềm nhức nỗi khổ của các người bé nhỏ xung quanh mình, để chúng con biết share với những người dân kém như mong muốn hơn. Đặc biệt là trong mùa giáng sinh này, xin mang đến chúng bé ý thức phần nhiều món vàng trao nhau cùng khi cầm cố trong tay món vàng của bạn thân, xin nhắc con nhớ đến những người nghèo khổ chưa khi nào từng được nhận quà. Trong bận bịu mua mua của mùa Giáng Sinh, xin cho con ý thức món đá quý qúy nhất nhỏ nhận được trong mùa Giáng Sinh chính là sự sinh sống của Ngôi Hai. Amen!
600) this.resized=true; this.width=600;" style="text-align: center;">600) this.resized=true; this.width=600;" style="color:#ff0000;">600) this.resized=true; this.width=600;" style="font-size:20px;">GIÁNG SINH YÊU THƯƠNG
600) this.resized=true; this.width=600;">Em chưa hẳn là tín đồ theo Chúa, em bao gồm niềm tin hoàn hảo nhất vào Phật và số đông lời răn dạy của Người. Bởi vì vậy, noel với em cũng giống như bao ngày bình thường khác, một từ lâu đó của em màu sắc xám chứ chưa phải của dung nhan đỏ đẹp đẹp và đều quả chuông ngũ sắc, thậm chí có lúc Giáng sinh vươn lên là hai từ lạ lẫm nhất trong từ điển của em.
600) this.resized=true; this.width=600;">Chỉ tất cả điều lễ Noel thường niên đều ra mắt dưới ngày tiết trời lạnh se của ngày đông và từ khóa lâu người ta bình thản đã coi nó như một dịp đặc trưng để ủ ấm những yêu thương cùng trao nhau hứa hẹn ước, một sự khoác định vừa tất cả lý lại vừa vô lý. Sát một mon trước thời điểm dịp lễ đó ở ngay cả những địa điểm hẻo lánh độc nhất của phố phường vẫn vang lên những bạn dạng tình ca mừng ngày lễ noel bất hủ, đó là vấn đề duy độc nhất vô nhị gợi bắt buộc trong em tí đỉnh cảm hoài.
600) this.resized=true; this.width=600;">Có thật những Giáng Sinh đi qua em buồn tẻ và đối chọi điệu. Khi fan ta phấn chấn kéo nhau ra bên ngoài đường, đôi mắt trao mắt, môi trao môi, tay vào tay thì em ngồi 1 mình trên căn gác nghe những bản nhạc buồn, em ko khóc như em vẫn vốn thế, nhưng niềm vui thì ko được trọn vẹn. Em dửng dưng với mọi món quà Noel em được tặng ngay và đọc phần lớn tin nhắn chúc mừng với một thái độ hững hờ đáng ghét. Em một mình, luôn luôn luôn một mình tính từ lúc một mùa giáng sinh xa nhấp lên xuống nào đó em không hề nhớ nữa. Em không thích ra ngoài đường để thấy mình đối kháng độc, em cũng chẳng biết làm những gì giữa phố phường náo nức cùng càng không đam mê đi với một fan mà em không cảm thấy được hơi nóng từ trái tim em giành riêng cho họ… Ừ đấy, em cô đơn, thì sao? các cái bên cạnh đó đã thay đổi thói quen, một kiến thức em không hề muốn giữ lại nhưng lừng chừng làm vậy nào để biến hóa nếu như…
600) this.resized=true; this.width=600;">Nếu như anh không đến vào một trong những ngày kịp có tác dụng trái tim em xốn xang trở lại, kịp làm cho mỗi ngày thông thường trở thành hầu như thời khắc đặc biệt, kịp chuyển sắc xám thành hồ hết sắc màu lung linh. Với em đã được ủ ấm suốt cả một mùa đông... Hàng đêm em vẫn nghe nhạc nhưng lại lẫn một trong những giai điệu bi tráng em thấy hồ hết thanh âm vào trẻo, nữ tính cất lên. Dù thế em vẫn chưa tồn tại khái niệm thật cụ thể về Giáng sinh nế như đó không sát với một ngày với em là vô cùng đặc biệt... Em vẫn muốn trở về với phố phường nô nức đêm Giáng sinh, mình cùng nhau ngồi tại 1 góc tiệm yên ả nào kia nghe hơi thở hòa quấn trong nhau lẫn giữa mùi thơm của trời đất.
600) this.resized=true; this.width=600;">Nhưng giáng sinh trong năm này em cùng anh xa nhau cả nữa vòng trái đất... Nhưng em chưa bao giờ thấy 1 mình của em lại có ý nghĩa sâu sắc đến vậy. Chưa khi nào một mình lại không đơn chiếc như vậy! Em thức dậy bằng niềm tin mỗi sáng, một niềm tin hoàn hảo như tinh thần vào tôn giáo của em, em đi ngủ bởi nỗi nhớ trong lành....
600) this.resized=true; this.width=600;">Khi gặp bằng hữu biết mình cảm nhận được hạnh phúc là tất cả thực, và vì cuộc sống anh vẫn ở vô cùng xa nhưng em vẫn thấy niềm hạnh phúc và niềm vui đang hiện lên xung quanh, ko phải là 1 trong giấc mơ. Không hề mơ hồ nữa, không thể là mọi Giáng sinh buồn tẻ và đơn côi nữa…
600) this.resized=true; this.width=600;">Và em ước ao nói với anh rằng: HAPPY BIRTHDAY n' MERRY X-MAS to YOU. Hãy mãi là chỗ dựa vững vàng chãi cho em anh nhé!
600) this.resized=true; this.width=600;">Ngoài kia, bài bác hát Jingle Bell vang lên như một tiếng chuông ngân dài êm ả dịu dàng và nóng áp:
600) this.resized=true; this.width=600;">... Jingle bell, jingle bell, jingle all on the way
600) this.resized=true; this.width=600;">Oh what fun it is to lớn ride in a one-horse xuất hiện sleigh...
600) this.resized=true; this.width=600;">
600) this.resized=true; this.width=600;" style="text-align: center;">600) this.resized=true; this.width=600;" style="font-size:20px;">600) this.resized=true; this.width=600;" style="color:#ff0000;">QUÀ GIÁNG SINH
600) this.resized=true; this.width=600;">Một đồng tám mươi bảy xu ,đúng như vậy.Hàng ngày, cô nỗ lực tiêu thật không nhiều tiền khi đi chợ. Cô đi loanh xung quanh tìm thiết lập thứ thịt cùng rau thấp nhất cho bữa tiệc hàng ngày,ngay cả lúc cảm xúc hết sức stress cô vẫn nạm tìm kiếm. Tiết kiệm ngân sách được đồng nào giỏi đồng đó.
600) this.resized=true; this.width=600;">Della đếm lại số tiền ít ỏi một lần nữa.Không hề bao gồm sự nhằm mục đích lẫn,chỉ tất cả một đồng tám mươi bảy xu ,và ngày mai vẫn là lễ giáng sinh.
600) this.resized=true; this.width=600;">Cô sẽ không còn thể làm gì hơn, chỉ từ cách ngồi xuống với khóc nhưng mà thôi.ở đó, trong 1 căn phòng nhỏ, tồi tàn, cô đã nức nở.
600) this.resized=true; this.width=600;">Della sống trong căn nhà nhỏ nghèo khổ này với chồng của cô, James Dillingham Young, ở tp NEW YORK.
600) this.resized=true; this.width=600;">Họ có một chống ngủ, một phòng tắm cùng một nhà bếp. James Dillingham Young suôn sẻ hơn cô bởi anh ấy có việc làm. Tuy nhiên đó chưa hẳn là một quá trình kiếm được rất nhiều tiền. Tiền thuê căn nhà này chiếm khoảng hết lương của anh ý ấy. Della đã nỗ lực rất các để search một các bước nhưng vận may dường như không mỉm mỉm cười với cô. Mặc dù nhiên, cô rất niềm hạnh phúc khi ôm 'Jim', James Dillingham Young, trong tay mỗi một khi anh trở về.
600) this.resized=true; this.width=600;">Della đã hoàn thành khóc.Cô lau khô mặt rồi đứng quan sát một chú mèo xám trên bức tường đồng màu với nó kề bên con đường tối ngoại trừ cửa sổ.
600) this.resized=true; this.width=600;">Ngày mai là Noel và cô chỉ với một đồng tám mươi bảy xu để sở hữ cho Jim, Jim của cô, một món qùa.Cô mong mua một món tiến thưởng thật sự có ý nghĩa sâu sắc ,một thứ bao gồm thể biểu hiện được tất cả tình yêu cô dành cho anh.
600) this.resized=true; this.width=600;">Della hốt nhiên xoay fan chạy đến mặt chiếc gương treo bên trên tuờng. Mắt cô sáng lên.
600) this.resized=true; this.width=600;">Cho mang đến bây giờ, mái ấm gia đình James Dillingham Young chỉ có hai đồ gia dụng quí giá nhất.Một sản phẩm là chiếc đồng hồ vàng của Jim. Chiếc đồng hồ đeo tay này trước đây thuộc về của cha anh ta cùng trước nữa là ông nội anh ta. Thứ còn sót lại là mái đầu của Della.
600) this.resized=true; this.width=600;">Della thả cấp tốc mái tóc nhiều năm óng mượt xuống lưng. Thật giỏi đẹp, không không giống nào như một chiếc áo khoác bên ngoài đang choàng qua người cô. Della cuộn tóc lên lại.Cô đứng lặng đi rồi khóc lóc một lát.
600) this.resized=true; this.width=600;">Della buớc chậm chạp qua các siêu thị dọc phía 2 bên đường rồi dừng lại trước bảng biển 'Madame Eloise'.Tiếp cô là một thiếu phụ mập mạp,bà ta chẳng có một chút vẻ 'Eloise' nào cả.
600) this.resized=true; this.width=600;">'Tôi chuyên tải tóc mà', bà ta đáp và bảo: 'hãy quăng quật nón ra cho tôi xem tóc của cô ý đi'
600) this.resized=true; this.width=600;">'Hai mươi đồng' bà ta định giá, bàn tay nâng niu mái tóc óng ả.
600) this.resized=true; this.width=600;">'Hãy cắt cấp tốc đi! và đưa tiền cho tôi' Della nói.
600) this.resized=true; this.width=600;">Hai giờ tiếp sau trôi qua cấp tốc chóng. Cô tìm mua quà đến Jim trong số cửa hiệu trong thú vui khôn tả. ở đầu cuối cô cũng chọn được một thứ.Đó là môt gai dây đồng hồ bằng vàng. Jim vô cùng quí mẫu đồng hồ của mình nhưng khôn cùng tiếc là nó không có dây. Khi Della trông thấy tua dây này cô biết rằng nó yêu cầu là của anh và cô yêu cầu mua nó.
600) this.resized=true; this.width=600;">Cô trả nhì mươi kiểu mốt đồng để mua và vội vàng vã trở về quê hương với tám mươi bảy xu còn lại.
600) this.resized=true; this.width=600;">Đến nhà, Della nhìn mái tóc rất ngắn của mình trong gương cùng nghĩ thầm: 'mình rất có thể làm gì với nó đây?'. Nửa giờ tiếp sau cô cấp tốc chóng sẵn sàng mọi thứ. Dứt Della lại nhìn nghía bản thân trong gương lần nữa. Tóc của cô hiện giờ tòan đầy đủ sợi quăn queo quăn mọi đầu. 'Chúa ơi, mình trông như 1 con bé xíu nữ sinh ấy!'. Cô trường đoản cú nhủ :'Jim đang nói gì khi thấy mình như vậy này?'
600) this.resized=true; this.width=600;">Bảy tiếng tối, bữa tiệc đuợc chuẩn bị gần xong. Della hồi hộp ngóng đợi, mong muốn rằng mình vẫn còn xinh đẹp nhất trong đôi mắt Jim.
600) this.resized=true; this.width=600;">Thế rồi cửa ngõ mở, Jim bước vào. Anh ấy trông rất ốm và cần phải có một cát áo khoác bên ngoài mới.Jim nhìn chăm bẳm vào Della. Cô cấp thiết hiểu được anh đang nghĩ gì, cô sợ. Anh ta không giận dữ, cũng chẳng ngạc nhiên.Anh đứng đó, nhìn cô với ánh mắt kỳ lạ. Della chạy đến bên Jim òa khóc: 'Đừng chú ý em như vậy ,anh yêu. Em chào bán tóc chỉ để sở hữ cho anh một món quà. Tóc đang dài ra mà. Em phải bán nó thôi, Jim à. Hãy nói 'giáng sinh vui vẻ', em gồm một món quà rất thú vị cho anh này!'
600) this.resized=true; this.width=600;">'Đúng thế, em đã cắt và buôn bán rồi, vị vậy nhưng anh không hề yêu em nữa ư? em vẫn chính là em mà!' Della nói.
600) this.resized=true; this.width=600;">Jim nhìn quanh rồi hỏi lại như một kẻ ngớ ngẩn: 'em nói là em đã cung cấp tóc à?'
600) this.resized=true; this.width=600;">'Đúng, em đang nói vậy, do em yêu thương anh! bạn cũng có thể ăn tối được chưa, Jim?'
600) this.resized=true; this.width=600;">Chợt Jim vòng tay ôm lấy Della và rút từ bâu áo ra một thiết bị gì đấy đặt lên trên bàn. Anh nói: 'anh yêu em, Della, dù cho tóc em ngắn hay dài. Hãy mở đặc điểm này ra em, đang hiểu tại sao khi nãy anh sững sờ cho vậy.'
600) this.resized=true; this.width=600;">Della xé vứt lớp giấy bọc ngoài và kêu lên sung suớng, liền tiếp nối những giọt nước mắt niềm hạnh phúc rơi xuống.Trong đó là 1 trong bộ kẹp tóc, những cái kẹp dành riêng cho mái tóc óng ả của Della. Cô đã mong ước có đuợc nó lúc trông thấy lần đầu tiên qua cửa ngõ kính một gian hàng. Những chiếc kẹp hết sức đẹp và vô cùng đắt tiền. Bây giờ chúng vẫn thuộc về cô dẫu vậy tóc cô thì không còn đủ lâu năm để kẹp nữa!
600) this.resized=true; this.width=600;">Della mến yêu món quà ,mắt tràn đầy hạnh phúc. 'Tóc em đã chóng dài ra thôi Jim', nói ngừng cô đột nhiên nhớ mang lại dây đồng hồ thời trang vàng định khuyến mãi ngay cho Jim cùng chạy đi lấy.
600) this.resized=true; this.width=600;">'Đẹp ko anh? em đã tìm tìm khắp chỗ đấy, tiếng thì anh vẫn phải yêu thích nhìn nhìn nó hàng ngàn lần mỗi ngày thôi. Nhanh lên, đưa nó cho em, Jim, hãy quan sát nó với gai dây bắt đầu này'
600) this.resized=true; this.width=600;">Nhưng Jim không tuân theo lời Della.Anh ngồi xuống vòng tay ra sau đầu mỉm cuời nói:'Della,hãy cất hầu như món xoàn này đi. Bọn chúng thật xứng đáng yêu.Em biết không, anh đã bán chiếc đồng hồ đeo tay để cài đặt kẹp mang lại em. Giờ thì chúng ta có thể bắt đầu ban đêm được rồi em yêu'
600) this.resized=true; this.width=600;">...đó là 1 câu chuyện cảm đụng về tình cảm của hai bạn trẻ trẻ đã không còn lòng yêu nhau.
600) this.resized=true; this.width=600;" style="text-align: center;">600) this.resized=true; this.width=600;" style="font-size:20px;">600) this.resized=true; this.width=600;" style="color:#ff0000;">CÂU CHUYỆN ĐÊM GIÁNG SINH CẢM ĐỘNG.......!!!
600) this.resized=true; this.width=600;">Như thường xuyên lệ,mỗi mùa giáng sinh, tôi hầu như nhận được quà từ anh trai của tôi. Giáng sinh vào năm ấy tôi cảm giác vui nhất chưa phải chỉ vị món vàng anh tôi tặng-một dòng xe hơi mà vì chưng tôi đã học được một bài học rất thú vui vào mẫu đêm ướp đông lẽo ấy...
600) this.resized=true; this.width=600;">Đã 7 tiếng tối, mọi bạn trong doanh nghiệp đã ra về ngay sát hết, tôi cũng đã đi đến gara để lấy xe và về nhà ăn uống Giáng sinh.
600) this.resized=true; this.width=600;">Có một cậu bé, nạp năng lượng mặc rách rưới rưới, trông như một đứa trẻ lang thang, vẫn đi vòng quanh mẫu xe tôi, vẻ phương diện cậu như rất yêu thích chiếc xe. Rồi cậu đột nhiên cất tiếng trong khi thấy tôi mang đến gần, "Đây là xe của cô ạ?". Tôi khẽ gật đầu, "Đó là quà Giáng sinh anh cô tặng ngay cho." Cậu bé bỏng nhìn tôi tỏ vẻ sửng sốt lúc tôi vừa ngừng lời. "Ý cô là...anh trai cô tặng ngay chiếc xe cộ này mà lại cô chưa hẳn trả bất cứ cái gì?" "Ôi! Cháu cầu gì...". Cậu bé bỏng vẫn ngập ngừng.
600) this.resized=true; this.width=600;">Tất nhiên tôi biết cậu nhỏ bé muốn nói điều gì tiếp theo. Cậu muốn đã đạt được một fan anh như vậy. Tôi chú ý nhìn cậu bé, tỏ vẻ chuẩn bị sẵn sàng lắng nghe tiếng nói của cậu. Tuy vậy cậu vẫn cúi gằm khía cạnh xuống đất, bàn chân di di xung quanh đất một cách vô thức. "Cháu ước...", cậu bé nhỏ tiếp tục "...cháu có thể trở thành một bạn anh trai hệt như vậy". Tôi nhìn cậu bé, kinh ngạc với tiếng nói vừa rồi. Tự nhiên tôi đề xuất cậu bé, "Cháu nghĩ saonếu họ đi một vòng quanh tp bằng loại xe này?". Như sợ tôi đổi ý, cậu bé nhỏ nhanh nhảu trả lời: "Cháu phù hợp lắm ạ!"
600) this.resized=true; this.width=600;">Sau chuyến đi, cậu nhỏ bé hỏi tôi với ánh mắt sáng ngời đầy hy vọng, "Cô rất có thể lái xe mang đến trước nhà con cháu không?". Tôi cười và gật đầu. Tôi nghĩ bản thân biết cậu bé nhỏ muốn gì. Cậu muốn cho tất cả những người hàng thôn thấy cậu đang về công ty trên dòng xe to như vậy nào. Mặc dù thế tôi sẽ lầm..."Cô chỉ việc dừng lại sống đây, và tất cả phiền không nếu cháu xin cô đợi cháu một lát thôi ạ..."
600) this.resized=true; this.width=600;">Nói rồi cậu bé chạy cấp tốc vào con hẻm sâu hun hút, buổi tối om, tưởng chừng như chẳng có ai rất có thể sống trong ấy. Ít phút sau tôi nghe thấy cậu bé quay lại qua tiếng bước chân, nhưng trong khi lần này cậu không chạy như thời gian nãy mà lại đi siêu chậm. Với đi theo cậu là 1 trong cô bé nhỏ tuổi nhắn, cơ mà tôi nghĩ sẽ là em cậu, cô bé xíu với đôi bàn chân bị tật. Cậu nhỏ bé đẩy cái xe lăn em cậu sẽ ngồi, một dòng xe cũ kĩ, xuống những bậc tam cấp cho một phương pháp rất cẩn thận, và tạm dừng cạnh chiếc xe của tôi.
600) this.resized=true; this.width=600;">"Cô ấy đây, bạn mà thời điểm nãy anh đã nói với em đấy. Anh trai cô ấy đã tặng ngay một cái xe hơi mang lại cô nhân thời cơ Giáng sinh mà lại cô chẳng đề nghị tốn mang một đồng. Và một ngày nào đấy anh cũng sẽ tặng kèm em một món quà giống hệt như vậy. Hãy nghĩ xem, em hoàn toàn có thể tận mắt thấy đầy đủ món quà, phần nhiều cảnh vật ở ngoài đường phố trong đêm Giáng sinh, cùng anh sẽ không phải cố gắng biểu đạt nó cho em nghe nữa!".
600) this.resized=true; this.width=600;">Tôi ko thể rứa được nước mắt, với tôi đang bước thoát khỏi xe, để cô nhỏ nhắn đáng mến ấy lên xe. Ánh mắt cô nhỏ bé nhìn tôi đầy vẻ cảm phục với thân thiện.
600) this.resized=true; this.width=600;">Ba cửa hàng chúng tôi lại bắt đầu một chuyến đi vòng xung quanh thành phố, một chuyến hành trình thật ý nghĩa và tôi zẽ không bao giờ quên, khi những bông tuyết lạnh buốt của tối Giáng sinh ban đầu rơi.
600) this.resized=true; this.width=600;">Và cũng trong tối Giáng sinh ấy, tôi vẫn hiểu được sâu sắc ý nghĩa một lời nói của chúa Giê-su: "Không gì giỏi đẹp hơn câu hỏi làm cho những người khác hạnh phúc."
600) this.resized=true; this.width=600;" style="text-align: center;">600) this.resized=true; this.width=600;" style="color:#ff0000;">600) this.resized=true; this.width=600;" style="font-size:20px;">NỤ HÔN CỦA ÔNG GIÀ NOEL LÀM THUÊ
600) this.resized=true; this.width=600;">TT - mẩu chuyện xảy ra sẽ hơn năm năm tuy vậy tôi vẫn ghi nhớ như in món quà nhưng một cô nhỏ xíu đã khuyến mãi tôi ngày đông năm ấy, một mùa Giáng sinh lạnh lẽo nhưng êm ấm tình người.
600) this.resized=true; this.width=600;">Tháng mười hai, trời ở khu vực miền bắc mưa rinh rích kèm theo cái không khí lạnh như cứa vào domain authority thịt. Khoảng không gian chật hạn hẹp của căn gác nhỏ dại không làm cho dịu được nỗi bi hùng và xúc cảm nhớ nhà. Noel này cả lớp tôi lại lên kế hoạch đi chơi nhưng giờ người mẹ vẫn chưa gửi tiền. Vững chắc mùa này quê mình lại bão lụt nhiều nên mái ấm gia đình không thu hoạch được gì.
600) this.resized=true; this.width=600;">Sáng qua, mấy đứa thuộc xóm trọ truyền tai nhau nhau chuyện làm thêm vào cho các tổ chức từ thiện. Mấy đứa rủ nhau đi kiếm việc. Công việc không nặng lắm tuy nhiên khá mất thời gian bởi tôi và Hải vào vai hai ông già Noel. Công ty chúng tôi xuất vạc từ nhà cơ hội sáu giờ về tối và về cũng bắt buộc sau nửa khuya. Tất cả hôm làm ở vị trí chính giữa bảo trợ trẻ nhỏ nghèo, có hôm làm cho ở hội fan tàn tật, cũng đều có khi là những trại mồ côi.
Xem thêm: " Mặt Nạ Phòng Độc Có Kính + Tặng Kèm Móc Khóa Kĩ Thuật, Mặt Nạ Phòng Độc
600) this.resized=true; this.width=600;">Những ngày ngay cạnh Giáng sinh shop chúng tôi lại càng yêu cầu đi nhiều. Hôm đứng sống cổng ngôi trường tiểu học tập vùng ven nước ngoài thành, trời vẫn khuya lắm rồi nhưng gồm một cô nhỏ nhắn vẫn không về. Bé bỏng nhìn tôi chăm bẳm nhưng không dám tiến lại gần. Tôi mang đến cạnh bé, hỏi nhỏ: “Cháu sao vậy?”. Bé bỏng cười, đôi mắt vẫn còn nhiều niềm vui: “Ông già Noel ơi, bao gồm phải đứa trẻ làm sao học tốt mới nhận được quà? sáng nay cháu bị điểm yếu môn toán, cháu sợ không tồn tại quà”. Tôi cười nhẹ: “Không đâu, ông mang lại tất cả. Tuy vậy nếu cháu nào ngoan thì ông đã vui hơn”. Nhỏ xíu ngạc nhiên, quan sát sang tôi, nhìn cả Hải: “Vậy là con cháu đã làm hai ông bi quan rồi à?”.
600) this.resized=true; this.width=600;">Bé khóc, gần như giọt nước mắt nóng nực rớt đầy trên tay tôi. Ngoài ra trong suốt buổi tối qua, vì quá nhọc mệt mà công ty chúng tôi quên mất nở nụ cười với các đứa trẻ, trong các số đó có bé. “Thôi, cháu nín đi. Hai ông già này sẽ không buồn đâu, nhưng cháu phải nỗ lực hơn nhé”. Bé nhỏ cười, song mắt vẫn còn đấy ngân ngấn nước: “Vậy đi vạc quà đến trẻ em, nhị ông bao gồm nhận được quà của ai không?”. Hải bước tới: “Không, nhì ông chỉ lấy quà cùng giúp những cháu tiến hành ước mơ thôi. Là ông già Noel rồi thì cần gì nữa”.
600) this.resized=true; this.width=600;">Bé chuyên chở gần tôi, sát Hải: “Cháu tặng ngay hai ông nhé”, rồi hôn dìu dịu lên má của bọn chúng tôi. Hai đứa ngớ người ra tuy thế vẫn không bao giờ quên nở thú vui với bé nhỏ trước khi nhỏ xíu đi mất. Cảm giác êm ấm lan lan trên má tôi, rồi cả người. Một ít vị ngọt ngào xen lẫn niềm phù hợp thú. Tôi đột nhiên nghĩ chưa lúc nào mình ước cho phiên bản thân một món xoàn gì đó. Ngoài ra tuổi thơ của tôi đã qua với chuyện ông già Noel đã chìm vào quá khứ lâu lắm rồi.
600) this.resized=true; this.width=600;" style="text-align: center;">600) this.resized=true; this.width=600;" style="font-size:20px;">600) this.resized=true; this.width=600;" style="color:#ff0000;">CON YÊU MẸ
600) this.resized=true; this.width=600;">Người mẹ stress trở về từ shop sau một ngày làm việc dài đăng đẵng, kéo lê túi hàng trên sàn bếp. Đang chờ bà là đứa đàn ông tên David lên 8 tuổi, đang băn khoăn lo lắng kể lại rất nhiều gì mà em nó đã có tác dụng ở nhà: “… lúc bé đang chơi ngoài sân còn tía đang gọi điện thoại cảm ứng thông minh thì Tom lấy bút chì color viết lên tường, lên bao gồm tờ giấy dán tường bắt đầu mà mẹ dán trong phòng thao tác ấy! bé đã nói cùng với nó là bà mẹ sẽ bực mình mà!”.
600) this.resized=true; this.width=600;">Người mẹ than phiền rồi nhướng lông mày: “Bây giờ nó đâu?”. Nuốm rồi bà quăng quật hết hàng ở đó, sải bước vào phòng của đứa nam nhi nhỏ, vị trí nó đã trốn. Bà gọi cả tên họ của đứa bé, cơ mà ở những nước phương Tây, khi điện thoại tư vấn cả thương hiệu lẫn họ như thế này là thường miêu tả sự tức giận. Khi bà lao vào phòng, đứa bé bỏng run lên vì sợ, nó biết sắp gồm chuyện gì gớm ghê lắm. Trong 10 phút, người bà mẹ nguyền rủa con, là bà đang phải tiết kiệm ngân sách và chi phí thế nào với tờ giấy dán ốp tường đắt ra sao! sau khoản thời gian rên rỉ về những vấn đề phải có tác dụng để sửa lại tờ giấy, người người mẹ kết tội đứa con là thiếu cân nhắc người khác. Càng mắng mỏ con, bà càng thấy bực mình, sau cuối bà thoát khỏi phòng con, cảm xúc cáu mang lại phát điên!
600) this.resized=true; this.width=600;">Người chị em chạy vào phòng thao tác để xác minh nỗi băn khoăn lo lắng của mình. Tuy thế khi nhìn bức tường, hai con mắt bà tràn ngập nước mắt. đầy đủ gì bà đọc được như 1 mũi tên xuyên thẳng qua tâm hồn fan mẹ. Dòng chữ viết: “Con yêu mẹ” được viền bởi một trái tim!
600) this.resized=true; this.width=600;">Và bây giờ bao thời hạn trôi qua, tờ giấy ốp tường vẫn sinh hoạt đó, y như thời điểm người chị em nhìn thấy, với một cái khung hình ảnh rỗng treo để ôm lấy nó. Đó là một sự đề cập nhở đối với người mẹ, và với toàn bộ mọi người: Hãy bỏ một chút thời gian để đọc phần lớn dòng chữ viết bên trên tường!
600) this.resized=true; this.width=600;" style="text-align: center;">600) this.resized=true; this.width=600;" style="color:#ff0000;">600) this.resized=true; this.width=600;" style="font-size:20px;">TÔNG ĐỒ vào GIA ĐÌNH
600) this.resized=true; this.width=600;">Gia đình em Cécilia cư ngụ ở mạn Bắc Ý, trong một xóm lao động nghèo nàn. Từ sáng sớm, ba em là 1 trong những công nhân phải đến sở thao tác và mãi tới 8,9 giờ đồng hồ tối new về cho tới nhà. Vày thế, chẳng mấy khi Cécilia chạm chán được ba. Còn người mẹ thì lo việc nội trợ và thao tác làm việc phụ để kiếm chút ít thêm vô ngân quỹ gia đình. Bà rất bác ái, đạo đức. Tuy kinh tế của mái ấm gia đình chẳng phong lưu gì nhưng gồm gì bà đều chia sẻ ngay cho lối xóm. Ai nhức ốm, bà biếu dung dịch men, quần áo kẻ rách nát rưới, bà vứt giờ khâu vá hộ, công ty nào mong muốn bà rước hết năng lực giúp đỡ. Cả thôn xóm ai cũng quý quí bà, nắc nỏm khen bà là người hiền đức phúc hậu.
600) this.resized=true; this.width=600;">Em bé xíu Cécilia bắt đầu được 6 tuổi đầu mà đến lớp cấp 1, em vô cùng hãnh diện về chị em và cảm xúc mình sống trong một gia đình hạnh phúc được mẹ yêu dấu mến thương.
600) this.resized=true; this.width=600;">Từ hai năm nay ở trường học tập của giáo xứ, em Cécilia được đào tạo và huấn luyện sống Lời Chúa, bắt gặp Chúa Giêsu bị bỏ rơi trong những người bị áp bức, nhức khổ. Em khôn xiết ngoan cùng thường giỏi chía sẻ kinh nghiệm sống với các bạn.
600) this.resized=true; this.width=600;">Một hôm thật bất thần như gáo nước lạnh lẽo tạt vào mặt một đứa bạn nói "Này Cécilia người mẹ mày thực giỏi nhưng khốn khổ vô cùng"
600) this.resized=true; this.width=600;">-Mày đừng tưởng gia đình mày hạnh phúc, vì ba mày đêm nào về mang đến nhà cũng say sưa be bét. Ông tiến công đập chửi mắng chị em mày, hàng xóm nhà nào thì cũng nghe mày không tin tưởng thì cứ rình thử xem!
600) this.resized=true; this.width=600;">Câu nói kia như sét tấn công vào tai Cécilía ...bao nhiêu giấc mơ đáng yêu về mái ấm gia đình phút chốc tung tành sụp đổ. Tất cả hãnh diện biến tủi nhục. Quá xấu hổ cùng với bạn, Cécilia đành cúi mặt làm cho thinh.
600) this.resized=true; this.width=600;">Tối hôm ấy, chị em Cécilía mang lại em ăn uống cơm sớm để em tất cả thời giờ học bài, rồi bà gửi em lên gác. Kết thúc kinh tối, bà ôm hôn con, đắp chăn cho bé rồi nhè vơi xuống nhà thao tác làm việc đợi ông xã về ăn uống cơm cùng một thể.
600) this.resized=true; this.width=600;">Nhưng đêm tối ấy Cécilia chẳng tài làm sao ngủ được, em quyết không ngủ giúp thấy câu chuyện chúng ta nói hồi chiều bao gồm đúng không. Em cứ è cổ trọc thao thức cho đến khi giờ đồng hồ chuông hotline cửa vang lên. Cécilia nghe rõ tiếng bà mẹ ra mở cửa. Bỏ chăn phương pháp mau lẹ, em rón rén cách nhẹ mỗi bước đi xuống thang gác, nép kỹ sau bức màn cùng hồi vỏ hộp theo dõi...
600) this.resized=true; this.width=600;">Một cảnh tượng hãi hùng đang ra mắt trước mặt Cécilia: ba em đầu bù tóc rối, hơi thở rặc toàn mùi hương rượu. Ông ném bạo dạn mũ và xống áo xuống nền nhà, bà mẹ dịu dàng thu nhặt bỏ vào tủ, thăng hoa dọn bàn mời ck ăn tối. Đôi mắt ông đỏ ngầu, ông trợn trừng chú ý bà rồi chê tới chê lui, rồi tuôn ra hằng loạt lời mắng chửi như điên. Bà mẹ cúi mặt làm thinh, vừa nạp năng lượng vừa khóc. Lát sau, ông lùa nguyên cả mâm cơm xuống nền nhà, chén chén vỡ rã tành, món ăn chảy lênh trơn ....Cũng chưa vừa ý, ông còn tặng kèm vợ phần lớn cú đá man rợ ...
600) this.resized=true; this.width=600;">Sau bức màn, Cécilia bị tiêu diệt lịm. Em rỉ tai "Thôi đúng rồi, tụi bạn đâu bao gồm nói oan....cả lối xóm mọi biết cả ....nhục nhã quá!"
600) this.resized=true; this.width=600;">Hôm sau thảm kịch ấy lại tái diễn trước đôi mắt Cécilia ...Tuy gắng sáng làm sao Cécilia thấy bà mẹ cũng vui tươi, nén lòng lao vào quá trình phục vụ đàn con nhỏ. Riêng rẽ Cécilia thì tinh thần bấn loạn lòng đang đau xót. Em suy nghĩ, mong nguyện, ghi nhớ lại lời Chúa và mếm mộ mẹ vô cùng, thấy bà tuy buồn bã vì ck nhưng vẫn một mực mếm mộ trọng kính. Chúa Giêsu hiện nay đang bị bỏ rơi trong cha trong mẹ, Cécilia xác tín được điều đó. Em băn khoăn suy nghĩ hoài, nhưng không biết làm sao. ở đầu cuối Chúa soi sáng mang lại em một diệu kế khôn xiết hay.
600) this.resized=true; this.width=600;">Từ đó về tối nào Cécilia cũng nằm thức đợi ba về. Vừa nghe tiếng chuông, em ngay tắp lự ra cổng đón ba, đựng áo mũ mang đến ba. Vừa kéo ghế cho cha ngồi, em con quay sang giúp chị em dọn bàn. Trong veo bữa ăn, em cứ ngồi quanh đó ba, ríu rít kể phần đông chuyện vui nghỉ ngơi trường, hỏi thăm ba quá trình ở sở . Thoạt đầu cha em rất lấy làm lạ, lạu bạu khó chịu, nhưng dần dần cũng đành chịu lose con, thấy trong tim cũng vui vui...Nhiều dịp Cécilia đứng giữa công ty hát cho tía nghe những bài hát sinh hoạt trường em, ông thích thú lắm. Thai khí gia đình ngày càng dịu nhàng, dễ chịu. Mỗi lần ông bảo: "Cécilia đi ngủ đi, nhằm sớm mai còn dậy sớm đến trường". Cécilia rất nhiều nũng nịu: "Con thương ba nhọc mệt xuyên ngày con hy vọng ngồi mãi cùng với ba". Tuy vẫn còn đó ngà ngà say ông cũng lấy có tác dụng cảm động vì chưng câu nói 1-1 sơ của con, đoạn choàng tay ôm hôn con một bí quyết âu yếm.
600) this.resized=true; this.width=600;">Ba mon trôi qua, bi kịch ngày xưa sẽ lui vào dĩ vãng. Một hôm như thường lệ, bố Cécilia bảo: "Đi ngủ đi, mai còn dậy sớm mang lại trường mà lại con!" Cécilia chăm lo ôm choàng lấy tía và nói: "Ba ơi, bố biết lý do con ko đi ngủ không?"- "Ba chẳng biết. Nhỏ thức vớ vẩn làm chi cho sợ hãi sức khỏe"- "Không đâu cha ạ, Nếu ba má thương con, tía má có thể chấp nhận được con nói nhé. Mà đừng mắng con" - "Ừ ,nói đi ba má nghe thử".
600) this.resized=true; this.width=600;">Cécilia đánh bạo thuật lại cách đối kháng sơ em đang xúc hễ và tủi nhục làm sao trước câu nói của bằng hữu và hằng đêm sau bức màn bít em đã chứng kiến tất cả...Cécilia thú thực là em thương cha mẹ lắm. Em thấy Chúa Giêsu bị quăng quật rơi trong cha trong má, vì thế em mong mang Chúa mang lại cho ba má, yêu thương người hiện nay đang bị bỏ rơi trong bố mẹ ...
600) this.resized=true; this.width=600;">Càng nghe, nhị ông bà càng cảm xúc, chúng ta mừng mừng tủi tủi, bất ngờ con nhỏ nhắn khôn ngoan đạo đức nghề nghiệp như vậy. Ba má Cécilia ôm siết lấy con nghẹn ngào quan sát nhau... Lát sau bố Cécilia new thốt lên lời: "Từ ni con phải đi ngủ mau chóng nghe không? ba hứa với con: bố mẹ sẽ hòa thuận, yêu dấu nhau. Ba má cũng sẽ tìm hiểu và sống lời Chúa như con. Bố má yêu thích con lắm!"
600) this.resized=true; this.width=600;">Phương tiện độc nhất để đổi khác tâm hồn các bạn mình là gật đầu bạn như thuở ban đầu, vị được yêu thương là điều kiện cần thiết để đổi mới đổi
600) this.resized=true; this.width=600;">Chúa sẽ cho nhỏ một người bạn bè yêu và những đứa con xinh xắn, trong sạch để nâng đỡ nhau phải thánh, nhỏ đã có tác dụng gì?
600) this.resized=true; this.width=600;" style="text-align: center;">600) this.resized=true; this.width=600;" style="color:#ff0000;">600) this.resized=true; this.width=600;" style="font-size:20px;">ÔNG KHỔNG LỒ VÀ EM BÉ TÍ HON
600) this.resized=true; this.width=600;">Ngày xửa ngày xưa, gồm một ông khổng lồ. Ông tất cả một tòa đơn vị lớn bảo phủ là một khu vườn rộng với cỏ hoa tứ mùa tươi tốt. Đặc biệt là rất nhiều cây đào ngày xuân hoa nở trắng, ngày thu trái chín hồng. Từng bầy chim nhỏ dại tíu tít cất cánh về líu lo hầu như khúc hát thanh bình. Cứ từng chiều rã học, các em nhỏ dại lại rủ nhau đến khu vườn để vui đùa, tung tăng chạy nhảy.
600) this.resized=true; this.width=600;">Thế rồi một hôm, ông mập mạp có vấn đề phải đi vắng ngắt lâu, khi về, ông bắt gặp lũ trẻ đậm chất ngầu đu mình trên cành đào chính giữa vườn có tác dụng gãy mất một cành có rất nhiều nụ nhất. Nuối tiếc quá, ông nổi giận hét lên một tiếng gớm khủng, làm những em hoảng sợ bỏ chạy. Ông lại từ tay xây một bức tường cao vây cả vườn lại, bên phía ngoài ông viết thêm mấy chữ thật to: CẤM VÀO ! từ bỏ đó, các em nhỏ tuổi không còn dám léo hánh đến nghịch ở khu vườn xinh rất đẹp ấy nữa...
600) this.resized=true; this.width=600;">Mùa thu, mùa đông, rồi mùa xuân nối gót, khắp địa điểm trăm hoa đua nở, chim hót líu lo, chỉ trừ gồm cảnh sân vườn ở đó là mùa đông vẫn ngự trị, xong khoát không chịu ra đi. Thiếu thốn những bóng dáng dễ thương, thiếu tiếng nói cười, thiếu thốn cả những bước chân tung tăng của các trẻ thơ, hoa đào dường như không chịu nở, bầy chim đang không chịu cất cánh về.
600) this.resized=true; this.width=600;">Bên khuôn cửa sổ, ông to đùng ngồi teo ro quan sát ra khu vườn lạnh giá hoang vắng, ông chép miệng: “Sao mùa xuân lại không thấy mang đến đây nhỉ ?” quả thật, mùa xuân đã ko đến, mùa hè cũng đi vắng, và mùa thu thì chỉ chịu đựng đến thăm những vùng xung quanh đây. Ở đó, trái cây vẫn chín mọng đỏ, còn nơi đây thì cành đào vẫn tuyết white trơ trụi !
600) this.resized=true; this.width=600;">Một buổi sáng, tự dưng ông lớn lao giật mình tỉnh giấc vì gồm tiếng chim hót sung sướng bên cửa ngõ sổ khiến cho ông yên ổn cả người. Lâu lắm rồi, ông đã mất được nghe hầu hết khúc hát của chủng loại chim. Ồ, mà hình như đâu phía trên lại còn tồn tại một hương thơm xuân thơm ngát. Ông bất giác quan sát ra vườn. Ô kìa, xuất phát điểm từ một lõ bé dại vỡ ra sinh hoạt chân tường, từng em nhỏ tuổi đang chui vào khu vườn, mắt nem nép đề phòng. Vậy rồi, yên chổ chính giữa rằng ông lớn lao không có mặt, chúng bước đầu trèo lên ngồi rứa vẻo trên những cành đào, làm cho tuyết rơi xuống từng mảng lớn...
600) this.resized=true; this.width=600;">Thật ko ngờ, đông đảo chồi non tức thì nhú ra, nụ ngay tắp lự nở hoa, hoa tức thì kết trái, tất cả đều cấp tốc như một phép kỳ lạ thần kỳ. Ở một góc vườn, lại có một em bé tí hon đang nạm nhón chân trèo lên một cành đào thấp duy nhất mãi mà không được, cậu đành đứng khóc mếu máo một mình. Lòng ông khổng lồ lâu nay nay đang khép kín đáo giá lạnh lẽo như băng tuyết, giờ đồng hồ đây, trước cảnh trang bị rộn ràng, với nhất là trước dáng vẻ bé nhỏ dễ thương ấy, chổ chính giữa hồn ông như nóng lại với mở toang bao dung. Ông sẽ hiểu vày sao ngày xuân chẳng chịu đựng đến thăm khu vườn của ông.
600) this.resized=true; this.width=600;">Vừa ân hận vừa sung sướng, ông lớn tưởng mở bung cửa ngõ nhà, chạy ào ra vườn làm cho lũ trẻ gớm hoàng ù xẻ chạy nấp vào các gốc cây, hồi hộp chờ đón một cơn thịnh nộ. Tức thì, mùa đông trở lại ngay, tuyết gió lại vi vu, các bông hoa với chồi non teo mình lại. Chỉ riêng tất cả em bé xíu tí hon trọng tâm vườn là vẫn đứng đó, mắt nhòa lệ vày tủi thân.
600) this.resized=true; this.width=600;">Ông kếch xù nhẹ cách tới, bế xốc em bé xíu rồi thanh thanh nâng cho em ngồi cụ vẻo lên một cành đào. Ngay thức thì hoa lại nở rộ, chim lại hót vang. Em bé sung thú vui vòng đôi tay nhỏ dại bé ôm siết lấy khuôn khía cạnh ông to đùng ngang tầm phương diện của em nhưng mà hôn dịu lên đôi má già nua sẽ ràn rụa nước mắt bởi vì xúc động. Những em nhỏ bé chung xung quanh thấy vậy thì lại rủ nhau ùa đến, với theo của ngày xuân vui tươi rộn rã...
600) this.resized=true; this.width=600;">Ông vĩ đại giang rộng tay, êm ả tuyên bố: “Các con cháu ơi, tự nay khu vườn này vẫn là của những cháu mãi sau !” tường ngăn cao bị bao gồm tay ông phá đổ trong phút chốc. Mọi người qua lại đều ngạc nhiên khi thấy một ông to đùng đang chơi vui hồn nhiên cùng với một bè lũ trẻ bé xíu ngay giữa khu vườn gồm hoa đào nở ra white xóa...
600) this.resized=true; this.width=600;">Từ đó, chiều nào các em học chấm dứt ở trường, cũng vội chạy a mang đến vây xung quanh ông to con vui tính. đột nhiên một hôm, ông chăm chú hỏi thăm bè lũ trẻ về em bé xíu mà ông sẽ bồng lên dạo bước nọ, những em đều vấn đáp không biết, cơ mà cũng chẳng thấy em cho chơi một lần như thế nào nữa...
600) this.resized=true; this.width=600;">Năm tháng dần trôi qua, em nhỏ xíu tí hon dễ thương ấy vẫn bặt tăm, còn ông to con thì già hẳn đi, râu tóc bạc đãi phơ. Lúc ngồi kể truyện cổ tích cho lũ trẻ, ông vẫn luôn luôn nhớ nhắc cho tới cậu nhỏ xíu lạ lùng nọ...
600) this.resized=true; this.width=600;">Thế rồi, vào một buổi sáng cuối đông, ông vĩ đại lại ngồi chú ý xem cảnh khu vườn qua khung cửa ngõ sổ. Bỗng, ông mở to hai con mắt ngạc nhiên, vì ở ở trung tâm vườn, riêng bản thân cây đào đang sớm nở hoa xanh lá một cách kỳ diệu. Và ông sẽ trông thấy em bé xíu tí hon mà ông hằng yêu quý nhớ vẫn đứng dưới cội cây, núm vói lên cành đào thấp tuyệt nhất y như năm nào.
600) this.resized=true; this.width=600;">Ông đẩy đà mừng nhãi nhép đến bật khóc, quên cả tuổi già, chạy vội ra, bế xốc em lên. Bỗng, ông cũng đột nhìn thấy vị trí lòng đôi bàn tay bé dại nhắn của em có hai dấu thương tròn còn rươi rướm máu, lại còn hai vết thương sống hai cẳng chân tí hon của em nữa ! Bàn tay ông đang đỡ lấy bên cạnh hông em cũng thấy máu thắm đang nhỏ ra từng giọt, từng giọt. Ông vừa giận dữ vừa xót xa kêu lên: “Sao lại thế này ? ai đó đã làm cho cháu nhỏ bé của ta bị thương như thế này ? Ai ? Ai vậy cháu ? Nói mau cho ông có thể đi !”
600) this.resized=true; this.width=600;">Em bé bỏng nhìn vào hai con mắt trợn khổng lồ của ông to con một lúc rồi êm ả dịu dàng nói: “Ông ơi, đó đó là những VẾT THƯƠNG vì TÌNH YÊU đã gây ra ông ạ !” Ông đẩy đà vụng về quỳ gối xuống tròn xoe đôi mắt hỏi em: “Cháu bé xíu ơi, cầm cố cháu là Ai vậy ?” Em bé xíu không đáp, chỉ mỉm mỉm cười hiền hòa.
600) this.resized=true; this.width=600;">Mãi một thời điểm sau, em mới thỏ thẻ: “Ông ơi, ông cho phép cháu được nghịch trong căn vườn của ông một lượt này nữa thôi nhé. Ngày mai, cháu đã phải về bên của thân phụ cháu. Ở bên cháu cũng có một căn vườn đẹp lắm. Có dịp, con cháu sẽ mời ông lên nghịch Nhà con cháu để đáp lễ. Cháu tin rằng ông đã thấy hạnh phúc, và ông vẫn ở lại mãi mãi trong căn vườn Nhà cháu. Ông dìm lời mời của cháu, ông nhé !”
600) this.resized=true; this.width=600;">Và chiều tối hôm sau, khi mùa đông vừa kịp nhường bước cho xuân đến, khi tan học tập về, những em nhỏ dại lại gạnh chơi căn vườn như hay lệ thì thấy ông kếch xù đã ngủ lặng nghỉ dài lâu ngay dưới gốc cây đào. Đôi môi ông tươi thắm một thú vui như sẽ say ngủ trong một niềm mơ ước tuyệt vời. Hoa đào nở sớm đã rụng xuống phủ lên trên thân bản thân ông và cả một vùng bình thường quanh trắng xóa...
600) this.resized=true; this.width=600;" style="text-align: center;">600) this.resized=true; this.width=600;" style="font-size:20px;">600) this.resized=true; this.width=600;" style="color:#ff0000;">57 XU
600) this.resized=true; this.width=600;">Một cô nhỏ bé đang đứng thổn thức cạnh bên một công ty thờ nhỏ sau khi sẽ chạy vòng vòng nhưng mà không vào được phía bên trong vì “nhà cúng chật cứng”.
600) this.resized=true; this.width=600;">“Con ko vào được lớp học công ty Nhật” (Sunday School: lớp học tập mà thánh địa thường mở vào ngày chủ nhật để dạy giáo lý và chữ cho trẻ em là bao gồm nhà thờ), cô nhỏ nhắn nức nở nói với vị linh mục vừa đi tới. Nhìn bộ dạng tiều tụy, nhếch nhác của cô ấy bé, vị linh mục hiểu ngay ra nguyên do, và di động cô bé nhỏ dẫn vào trong, tìm cho cô một địa điểm trong lớp học.
600) this.resized=true; this.width=600;">Đêm hôm đó, cô bé lên giường ngủ mà đầu chỉ nghĩ tới phần lớn đứa trẻ không có chỗ để mô tả lòng tôn kính đối với Chúa. Khoảng hai năm sau đó, cô bé xíu đã chết trong một căn hộ chung cư tồi tàn. Phụ huynh của cô bé xíu gọi điện mang lại vị linh mục - người đã trở buộc phải rất thân mật với cô bé, đến để nhà trì sự kiện tang.
600) this.resized=true; this.width=600;">Khi dịch chuyển thi hài của cô bé nghèo, fan ta đã tìm thấy một mẫu ví rách nát nát và nhơ tựa như được moi ra từ gò rác, trong số đó có 57 xu với một tờ giấy xé nhôm nhoam viết trên kia vài chiếc chữ nghoệch ngoạc của đứa trẻ: “Để trợ giúp xây dựng một công ty thờ to hơn cho những đứa trẻ có thể đến Lớp học ngày nhà nhật”. Đó là tác dụng trong 2 năm trời dành riêng dụm với tất cả tấm lòng hy sinh không chút vụ lợi của cô ý bé. Khi đọc hầu như dòng chữ này, vị linh mục đang không thể núm được nước mắt.
600) this.resized=true; this.width=600;">Mang theo miếng giấy và chiếc ví rách nát nát trong những buổi lễ, vị linh mục nhắc cho gần như người mẩu chuyện về tấm lòng hy sinh cao tay của đứa bé. Ông đã ném ra rất nhiều sức lực lao động để kêu gọi, quyên góp tiền xuất bản một nhà thờ rộng hơn. Nhưng mẩu chuyện này không chỉ tạm dừng ở đó.
600) this.resized=true; this.width=600;">Một tờ báo gồm uy tín đăng mẩu chuyện về cô bé, và tất cả một nhà kinh doanh bất rượu cồn sản vẫn đọc được nó. Ông ta ý kiến đề xuất nhượng xuất bán cho nhà thờ một mảnh đất rộng, mà giá trị hồi đó lên tới nhiều ngàn đô la, với mức giá chỉ có… 57 xu. Những tín vật đã tổ chức một dịp quyên góp quy mô rộng với lớn trước đó chưa từng có, chỉ chưa đầy 5 năm số chi phí đã lên tới 250.000 đô la - một số tiền không nhỏ thời bấy giờ (cách phía trên gần một nỗ lực kỷ). Tấm lòng nhân hậu cao siêu của cô bé xíu đã được thường đáp một phương pháp xứng đáng.
600) this.resized=true; this.width=600;">Nếu có dịp qua thành phố Philadelphia, mời bạn ghé thăm nhà thờ Temple Baptist (Nhà thờ Thánh cọ tội) với sức cất 3.300 người; cùng trường đại học Temple, khu vực mà hàng nghìn sinh viên đang theo học. Và chúng ta cũng đề xuất ghé thăm cơ sở y tế Good Samaritan (Bệnh viện hội bác bỏ ái) với Trường học ngày nhà nhật, nơi dành cho hàng trăm đứa trẻ tham dự Lớp học ngày chủ nhật, và sẽ không thể đứa trẻ làm sao trong vùng yêu cầu đứng phía bên ngoài vào ngày nhà nhật nữa.
600) this.resized=true; this.width=600;">Trong một căn phòng của toà nhà, bạn cũng có thể tìm thấy một tấm hình cùng với khuôn mặt đáng yêu của cô bé xíu gái, tín đồ với 57 xu với sự hy sinh của mình, đã tạo ra sự một mẩu chuyện thần thoại.
600) this.resized=true; this.width=600;">Ngay lân cận đó, tấm hình của vị linh mục - Dr.Russell H.Conwell, người sáng tác của cuốn sách “Cánh đồng Kim cương”.
600) this.resized=true; this.width=600;">Đó là 1 trong những câu chuyện gồm thật, hoàn toàn thật, vật chứng cho hồ hết gì nhưng mà một trọng điểm hồn hùng vĩ và tấm lòng hy sinh cừ khôi có thể làm cho được, chưa đến 57 xu.
600) this.resized=true; this.width=600;" style="text-align: center;">600) this.resized=true; this.width=600;" style="font-size:20px;">600) this.resized=true; this.width=600;" style="color:#ff0000;">ÔNG GIÀ NOEL KHÔNG MẶC ĐỒ ĐỎ
600) this.resized=true; this.width=600;">Hai cha con lái xe xuống khu đô thị để mua sắm. Cô bé xíu học lớp 4 hỏi bố:
600) this.resized=true; this.width=600;">- nhiều người trong trường nói không tồn tại Ông Noel. Chúng ta nói con là ngốc, khi tin rằng ông tất cả thật, nhưng nhỏ tin vào phần đa gì cha bảo cùng với con, đề nghị không bố?
600) this.resized=true; this.width=600;">Xe ké vào mặt đường tắt máy. Cô bé gái nhỏ bé bỏng vẫn đã ngổn ngang bao suy nghĩ.
600) this.resized=true; this.width=600;">- chúng ta ở trường đã sai, nhỏ yêu ạ!! Ông Noel là có thật. Nhưng bố cần nhắc cho nhỏ nghe thêm về Ông Noel. Ba nghĩ nhỏ đã đủ lớn để hiểu đầy đủ gì cha sẽ share với nhỏ (người phụ vương trìu mến chú ý con)
600) this.resized=true; this.width=600;">" ngày xưa có một người bọn ông đi khắp nỗ lực giới, thưởng tiến thưởng cho rất nhiều đứa trẻ trên tuyến đường ông đi qua. Ông được nghe biết ở những nơi với khá nhiều tên điện thoại tư vấn khác nhau, tuy nhiên tình thương ở trong tâm địa ông thì như nhau, dù đến ngẫu nhiên đâu. Ông đó là tâm hồn yêu thương thương tuyệt vời nhất và mong muốn chia sẻ tình yêu thương đó, bằng cách tặng quà đối với cả con tim của mình. Lúc con đến độ tuổi nào đó, Ong Noel thật sự không phải phải là người vào trong nhà bằng ống khói trong đêm, trước dịp nghỉ lễ Giáng Sinh.
600) this.resized=true; this.width=600;">Tinh thần và cuộc sống thường ngày thật sự của ông già thần thoại dễ thương này lâu dài nằm trong trái tim của con, tim của bố, tim của mẹ cũng như tim của tất cả những người tin vào việc mang về niềm vui cho người khác. ý thức thật sự của ông Noel là tất cả những gì con sở hữu tặng, thay vì những gì bé nhận được.
600) this.resized=true; this.width=600;">Khi nhỏ nhận thức được vấn đề đó và khi nó trở thành một trong những phần trong con, Giáng Sinh đã trở cần thú vị hơn và huyền ảo hơn. Con bao gồm hiểu rất nhiều gì ba nói không? "
600) this.resized=true; this.width=600;">Cô bé nhỏ nhìn mặt hàng cây phía trước. Cô sợ chú ý vào bố, fan từng bảo với cô rằng Ông Noel gồm thật. Cô ý muốn tin như cô đã tin hồi năm ngoái rằng Ông Noel là một ông già vui tính, to béo, mặc đồ đỏ. Cô không muốn phải phát âm khác đi.
600) this.resized=true; this.width=600;">- " Nhìn cha này"- người ba gọi với cô nhỏ bé quay sang nhìn ông.
600) this.resized=true; this.width=600;">Người tía khóc, các giọt nước đôi mắt sung sướng. Khuôn mặt ông ngời sáng bằng ánh sánh của tất cả giãi Ngân hà cùng cô bé bỏng như thấy trong đôi mắt ông, hai con mắt của Ông Noel. Ông Noel thiệt sự, fan đã để nhiều thời gian lựa chọn những món xoàn đặc biệt, cơ mà cô hy vọng ước trong số những mùa Giáng Sinh đang qua, kể từ khi cô có mặt trên đời này. Ông Noel đã dùng món bánh mỳ mà cô đã quăng quật công trang trí, cũng như đã uống ly sữa rét do chính tay cô pha. Cô đã nhận ra niềm hạnh phúc, sự phân chia sẻ, tình thương. Người ba ôm ghì con trong khoảng tay êm ấm của mình và cứ ôm như thế rất lâu. Cả hai phần nhiều khóc.
600) this.resized=true; this.width=600;">- " giờ thì bé đã ở trong về một tổ người đặc biệt. Nói từ bây giờ con đang được share niềm vui Giáng Sinh hằng ngày của năm chứ không những một ngày vào năm. Từ giờ, Ông Noel đã sống trong trái tim hồn con. Đây là điều quan trọng đặc biệt nhất xảy ra với con, trong cuộc đời mình. Bởi vì bây giờ, con đã hiểu đúng bản chất Ông Noel cần yếu nào tồn tại, nếu không có những tín đồ như con và bố, mọi người khiến cho ông được sống mãi. Con hoàn toàn có thể chu toàn vấn đề này được không?
600) this.resized=true; this.width=600;">-" Thưa bố, con mong muốn ông sinh sống mãi trong tim con cũng tương tự ông vẫn sống trong tâm bố. Nhỏ yêu bố. Ba là Ông Noel tuyệt đối hoàn hảo nhất trên quả đât này."
600) this.resized=true; this.width=600;">Valentia mồ côi lúc mới lên 5 , cần ở với bà bầu tại một quần thể lao động bần cùng . Ngày bữa sau Thánh lễ , cậu đề nghị vào các tiệm ăn để tiến công giầy mang lại khách .Mỗi lần khách trả chi phí , cậu mọi làm dấu Thánh Gía cám ơn Chúa . Tụi bạn nom thấy thế các lần to nhỏ dại với nhau "Gạo thì ko lo, nhưng lo giữ lại đạo" Valentia vẫn tiếp tục hiên ngang giữ vẻ ngoài cầu nguyện solo sơ ấy.
600) this.resized=true; this.width=600;">Năm 17 tuổi , cậu được ban văn nghệ thành phố cho đóng vai thằng quỷ. Màn đầu vừa dứt, khán giả vỗ tay hoan nghêng sức nóng liệt. Sang màn máy hai, trời đột nhiên đỗ mưa, sấm sét nổi lên ầm ầm. Như từng nào lần trước, " thằng quỷ trên sân khấu chẳng chú ý mình đang đóng kịch, vội vàng quỳ gối làm cho dấu Thánh giá. Người theo dõi cười rồ lên, tưở