Giữa toàn bộ những chiến thắng văn học tập Pháp trong hơn một cụ kỉ qua, “Hoàng tử bé” của Antoine de Saint-Exupery chắc rằng là thành tựu được ái mộ nhất. Điều này thật kì lạ, cũng chính vì ý nghĩa của cuốn sách – bao gồm mục đích, ý định và bài học kinh nghiệm của nó - thực sự vẫn còn đấy rất cực nhọc để đọc hết mặc dù đã rộng 75 năm kể từ thời điểm cuốn sách lần trước tiên được ra mắt. Thực thụ thì khi chú ý lại những phản hồi đầu tiên về cuốn sách, thật ngạc nhiên khi hiểu được nó đã không nhận được sự đón nhận nồng nhiệt độ như là một trong những cậu chuyện ngụ ngôn xuất xắc vời, mà chũm vào đó, nó khiến độc giả hoảng loạn và nặng nề hiểu. Trong những những công ty phê bình thời đó, chỉ gồm P.L. Traver - cùng với sự cân xứng đã khiến cả những người dân vô thần phải rùng mình, tín đồ đã viết cần một câu chuyện thần thoại hoàn hảo cho nước anh trong cỗ truyện Mary Poppins của bà - là tín đồ đã thực sự nắm bắt được những chiều cạnh, tầm quan trọng đặc biệt của “Hoàng tử bé”.
Bạn đang xem: Ý nghĩa truyện hoàng tử bé
Qua thời gian, sự đống ý của độc giả đã thay đổi kết luận trước đó, vớ nhiên, một tác phẩm bom tấn thì vẫn tiếp tục là khiếp điển. Tuy vậy nó đã biến hóa kết luận mà lại không biến đổi quan điểm. Năm nay là năm ghi lại sự trào dâng khi nó nhận thấy sự chú ý lớn, bao hàm buổi triển lãm đầy đủ những bức hoạ cội của Saint-Exupery sinh hoạt Thư Viện và bảo tàng Morgan, để tại New York. Nhưng họ vẫn không tới đi được sâu không chỉ có vậy trong quá trình thâm nhập vào bí hiểm chính: "Hoàng Tử bé xíu nói về điều gì?".

Ai cũng biết diễn biến của “Hoàng Tử Bé”: một phi công rơi xuống một sa mạc, dối diện với kỹ năng sống sót hết sức thấp, gặp gỡ một fan trẻ kì lạ, chưa phải một người bọn ông trưởng thành và cứng cáp cũng không phải một cậu bé. Chuyện dần dần được hé lộ, con trai trai trẻ em tuổi tới từ một địa cầu xa xôi, chỗ cậu sống 1 mình cùng với cùng 1 bông hồng. Bông hồng đã khiến cậu bi tráng khổ cho nỗi cậu đã từng đi theo một bầy chim đến các hành tinh khác. Cậu đã được hướng dẫn vị một bé cáo thận trọng và cẩn trọng, do thiên thần độc ác của sự chết người - con rắn.
Phải mất nhiều năm, và các lần đọc, để độc giả bước đầu hiểu được rằng cuốn sách này là một câu chuyện chiến tranh. Chưa phải là truyện ngụ ngôn cuộc chiến tranh mà đúng hơn là một trong câu chuyện đạo đức, trong những số đó các cảm hứng trung trọng tâm của sự xích míc – sự cô lập, nỗi lo âu và sự không chắc hẳn rằng - được thiết kế dịu đi chỉ vày những lời nói thân thương cùng cả tình yêu. Nhưng “Hoàng tử bé” cũng là 1 trong những câu chuyện chiến tranh theo đúng nghĩa đen, các thứ trong quy trình cuốn sách được viết ra không chỉ có liên quan tiền tới sự ban đầu của trận đánh tranh mà còn là “sự đại bại kì lạ” của nước pháp cùng với đa số trải nghiệm dưới thời chính phủ Vichy lúc bị chiếm đóng. Nỗi hổ ngươi và cực nhọc hiểu của Saint-Exupery về sự việc thất bại đó đã khiến ông sáng sủa tác bắt buộc một mẩu truyện cổ tích với các ý niệm trừu tượng trong đối sánh đối lập với mọi tình yêu ráng thể. Trong đó, ông sẽ hát lên trong số những âm điệu vô thức về sự việc mất đuối của cuộc chiến tranh cùng với những nhà văn béo phệ khác, từ bỏ J. D. Salinger – người sáng tác của cuốn truyện đẩy đà hậu chiến tranh, ‘Gửi Esme – thuộc tình yêu và sự nghèo khó” cho bọn họ thấy rằng sự sụp đổ đạo đức nghề nghiệp chỉ rất có thể được cứu trị bằng khẩu ca của một đứa trẻ tốt nhất – tới người đồng nghiệp của ông, Albert Camus, bạn cũng từ cuộc chiến tranh mà nhận thấy sự quan trọng của việc tham gia vào trận đánh không kết quả cuối cùng “giữa sự sung sướng của mỗi con tín đồ và bệnh dịch tật của sự vô nghĩa”, tức là việc bóc tách cảm xúc thực tế khỏi cuộc sống đời thường thường nhật.

Giờ đây bọn họ đã biết chi tiết hoàn cảnh biến đổi của “Hoàng tử bé” phụ thuộc vào cuốn tè sử có tên “Saint-Exupery” của Stacy Schiff. Trốn khỏi Châu Âu để đến một nơi tha hương không mấy vui vẻ cùng chỉ thực hiện một trang bị tiếng sinh sống Bắc Mỹ, thâm nhập vào trận đánh xung đột nội bộ tuy nhỏ dại nhưng rất kinh hoàng với các nhóm bạn tha hương và kháng đối không giống (ông review sai về DeGaulle, fan mà ông tưởng rằng đã chuyển chính tín đồ dân nước Pháp kháng lại tín đồ Pháp thay bởi chống lại tín đồ Đức), Saint-Exupery vẫn viết nên câu chuyện cổ tích đậm chất Pháp sinh sống Manhattan cùng Long Island. Bối cảnh sa mạc của cuốn truyện được rước từ thưởng thức của tín đồ phi công Saint-Exupery vào thời điểm năm 1935 khi bị lạc gần 1 tuần ở vùng sa mạc Ả rập, cùng với mọi kí ức về sự cô đơn, ảo giác, tử vong cận kề (và một vẻ đẹp được giấu kín) sống sa mạc được hé lộ trong những trang sách. Câu chuyện yêu đương trọng trung tâm của Hoàng Tử và Bông Hồng bắt đầu từ chính câu chuyện yêu đương đầy giông bão của ông và vợ, bà Consuelo, bạn sở hữu những điểm lưu ý của Bông Hồng được biểu đạt trong truyện giống như các cơn ho, sự đành hanh, độc đoán cùng cả rất nhiều lần hưng phấn thốt nhiên của cô nàng. (Schiff nói rằng, lúc ông bị bặt tăm ở sa mạc vào khoảng thời gian 35, bà xã ông đã công khai minh bạch than khóc về việc mất mát của ông sống “hành tinh” của riêng biệt bà, chiếc bàn ở tiệm Brasserie Lipp). Sa mạc cùng bông hồng - cuộc đời ông khi làm một bạn phi công dũng cảm và khi có tác dụng một fan tình kì khôi - là nguồn cảm xúc của ông. Tuy thế giữa hai hưởng thụ này, găm vào giữa chúng, ngăn cách chúng, là một trong đường biên, đó chính là cuộc chiến tranh.
Xem thêm: Top 10 Balo Cho Sinh Viên Đại Học Cho Sinh Viên, Balo Sinh Viên Đại Học Nữ
Ở chỗ sâu thẳm nhất trong tâm địa thức, ông cảm giác sự mất mát của nước Pháp không những là sự mất mát trong chiến sự mà là sự việc mất mát trong “ý nghĩa”. Sa mạc của sự việc thất bại lạ mắt còn cực nhọc hiểu hơn cả sa mạc Libya, không có gì gì có thể hiểu được cả. Trận đánh của Saint-Ex là danh dự: ông đã bay cùng với đội máy trinh sát GR II/33 của ko lực Pháp (Armee de l’Air). Và, sau thua cay đắng, ông trốn chạy khỏi Châu Âu giống hệt như rất nhiều những người dân Pháp yêu thương nước khác, qua nhân tình Đào Nha và dựng chân lại tại New York vào ngày sau cuối của năm 1940. Nhưng, như bất kì ai đó đã từng sống trong thời kì ấy các biết, điều khiến cho sự mất mát kia trở yêu cầu vô cùng đau yêu thương là không chỉ có quân team mà toàn bộ nền tảng của nền lịch sự Pháp đang sụp đổ với vận tốc chóng mặt, dưới sự đo lường và tính toán của đầy đủ vị thần.

Trong công cuộc tìm kiếm lý do của sự sụp đổ đó, những cỗ óc thành thật đáng yêu trọng duy nhất – trong những đó bao gồm Marc Bloch và Camus – nhận định rằng lồi lầm thực sự nằm tại vị trí thói quen về việc trừu tượng của người Pháp. Truyền thống lịch sử của nước Pháp đã cùng đang liên tiếp vận động, vấn đề đặt những câu hỏi thực tế về hồ hết ví dụ rõ ràng vào nhân loại tương ứng trên các trang giấy mà ở đó những câu hỏi lý thuyết - các quy mô - là đông đảo điều được ân cần nhất, lại làm đông đảo người kiến tạo ra nó thất vọng. Một phương pháp để đáp lại thảm hoạ chắc chắn là tìm ra một vài hệ thống trừu tượng mới, của không ít phạm trù quan trọng đặc biệt để sửa chữa những gì vẫn mất. Dẫu vậy một bí quyết đáp trả nhân văn hơn là gia nhập vào một trận chiến không kết quả cuối cùng chống lại đầy đủ thứ trừu tượng tách bóc chúng ta khỏi cuộc sống thường ngày như nó vốn có. Không một ai chỉ ra điều đó đúng rộng Bloch:
Nhiệm vụ thứ nhất trong các bước của tôi (một bên sử học, nhưng lại rộng hơn là tín đồ theo công ty nghĩa nhân văn) bao hàm việc tránh áp dụng những thuật ngữ nghe có vẻ như to tát. Những người dạy lịch sử nên tiếp tục suy xét việc tìm kiếm kiễn mọi giá trị thực phía sau những điều trừu tượng cùng trống rỗng. Nói biện pháp khác, họ bắt buộc dồn sự tập trung vào con tín đồ hơn là các công cụ.
Đây hình như là một bài học kinh nghiệm đạo đức kì khôi được rút ra xuất phát điểm từ 1 trải nghiệm về đồ vật gì đó kinh khủng như chiến tranh. Nhưng nó không chỉ có đơn thuần là về tri thức, không phải là sự hiển linh của một kẻ nghiệp dư chưa từng tác chiến. Xét về lever chiến thuật, quân sự đơn thuần, sự thôi thúc để thực hiện những đồ vật trừu tượng đồng nghĩa tương quan với sự tạo động lực thúc đẩy để tôn sùng các cách giải quyết cứng rắn và hệ thống, thay vì chưng trở nên năng động và toá vát. Tuyến bảo vệ Maginot là một trong những ý niệm trừu tượng đã thay thế sửa chữa chiến lược linh động và các cảm tính thông thường. (Điều này gợi lưu giữ lại một comment của Picasso giành riêng cho Matisse, khi tín đồ hoạ sĩ Pháp này đang lâm vào tình thế rắc rối năm 1940 cùng đã hỏi ông rằng: “Nhưng còn những tướng lĩnh của bọn chúng ta, họ đang làm cái gi vậy?”: “Các tướng soái của bọn họ ư? bọn họ là hầu hết bậc thầy trong Trường đh Mỹ Thuật!” Picasso đáp lại, với thông điệp rằng loại bạn bị tinh chỉnh và điều khiển bởi những bí quyết được học tập vẹt, sự thiếu thốn vắng tài năng quan liền kề và chủ nghĩa ám ảnh về truyền thống lịch sử như là hầu hết nghệ sĩ hàn lâm.
Từ một đề nghị vô nhân đạo cùng quá mức độ - một trải đời đã trở thành cả quả đât với một lịch sử hào hùng và định mệnh vô cùng phức tạp thành một thuật toán rồi sau đó thành một nàn nhân – Saint Exupery ước ao giải cứu vớt con tín đồ chứ không hẳn những số liệu thống kê. Hồ hết số liệu thống kê rất có thể là bất cứ người nào trên toàn cầu bị ám ảnh với việc tôn sùng “đếm”, đếm những vị sao nếu đó là 1 trong nhà du hành vũ trụ tốt là lợi nhuận trường hợp đó là một trong doanh nhân. Cách để thưởng thức “Hoàng tử bé” tương đối đầy đủ nhất đó là coi nó như là một trong câu chuyện ngụ ngôn được mở rộng về thể các loại và sự gàn ngốc của trừu tượng - cùng với đó là sức mạnh quan trọng và sự chua chát đến từ việc Saint-Exupery kịch tích hoá sự đấu tranh cản lại sự trừu tượng không phải như là một trang bị thể triết học nhưng như là 1 trong câu chuyện về sự việc sống - chiếc chết. Cuốn truyện dịch rời từ thiên thạch đến sa mạc, tự cổ tích và hài kịch đến thảm kịch kì túng thiếu để khẳng định một điều luôn tái diễn: chúng ta không thể yêu huê hồng nói chung, chúng ta chỉ có thể yêu một bông hồng mà thôi.
Cũng y hệt như cuộc hành trình của Saint-Exupery, cuộc hành trình dài của hoàng tử đó là cuộc hành trình dài tha hương, kị xa yêu cầu chung về sự việc gợi tình của một cành hoa đặc biệt. Hoàng Tử học được rằng để sở hữu trách nhiệm cùng với bông hồng của chàng thì chàng yêu cầu coi nó như chính bản thân nó, bao gồm cả sự yếu ớt và tình tính kiêu căng– phải, tất cả những sự tầm thường đó! – mà lại không tiết kiệm hơn sự dịu dàng chỉ bởi nó quá yếu đuối. Sự mừng rỡ ngoan gắng của trải nghiệm cố kỉnh thể hoàn toàn có thể tìm thấy tại một thứ vừa đặc thù lại vừa kì dị như hình ảnh mở đầu về một bé trăn nam Mỹ nuốt trộng một con voi, điều mà, theo như tín đồ dẫn truyện thì người lớn chỉ có thể thấy nó như một thiết bị thể chung (Đây là điểm chung của Saint-Exupery và những người dân theo phe cánh siêu thực thương yêu ông. Rất nhiều bức vẽ của Rene Magritte cùng sự ám ảnh chung về các cái mũ của thế hệ trung lưu, gợi ra rằng mỗi lần bạn thấy được một dòng mũ derby của giới trung lưu, rất hoàn toàn có thể trong đó gồm một con trăn phái mạnh Mỹ. Ảnh chụp X-quang của gần như chiếc mũ đều lòi ra một nhỏ trăn trên rất nhiều cái đầu đội loại mũ đó. Đây rất có thể là biện pháp ngôn của mọi buổi triễn lãm phe cánh siêu thực.)
Những con người mà Hoàng Tử chạm chán trong cuộc hành trình đến Trái Đất hầu như là hầu như người, theo như Bloch, thì chỉ với là những công cụ. Người doanh nhân, công ty thiên văn học, và thậm chí người thắp đèn xứng đáng thương, đều biến chuyển những nghề nghiệp của họ và trở nên mù loà trước những do sao. Và một lần nữa, chỉ làm việc “Hoàng tử bé”, những dịch chuyển thiết yếu ớt mà bọn họ tìm thấy sinh sống Camus, được miêu tả lại dưới dạng một truyện ngụ ngôn thay vì một cuốn đái thuyết thực tế. Quả đât mưu toan làm chúng ta trở yêu cầu mù loà trước đa số sự quản lý và vận hành của nó; và trách nhiệm thực sự của họ chính là quan sát thấy thế giới lại một lần nữa.