Trong xóm võ Bình Định đương đại, võ sư Hà Trọng Sơn là 1 trong những cây đại thụ danh bất hỏng truyền, là "kỳ nhân" mà lại không "dị sĩ". Thương hiệu ông được khắc vào danh bảng cao thủ bởi những lần thượng đài bách chiến bách thắng.
Bạn đang xem: Võ sư hà trọng ngự trưởng môn phái việt nam võ ta
Huyền thoại "hùm xám"
Những năm thời điểm đầu thế kỷ 20, làm việc làng An Hòa, nay là làng Phước An, huyện Tuy Phước (Bình Định) tất cả một mái ấm gia đình rất xuất sắc võ nghệ. Người đàn ông duy duy nhất trong gia đình ấy - Hà Trọng đánh - từ gần như ngày ấu thơ đã tỏ ra say mê "nghiệp tìm cung". Không lâu sau, cậu nam nhi ấy sớm khiến dân làng thán phục bằng thành công trong lần "so găng" lúc bắt đầu 15 tuổi. Bắt đầu từ đó, khét tiếng võ thuật của võ sĩ Hà Trọng Sơn ngày 1 lan xa với biệt danh "Hùm xám miền Trung".

Là người "ngoại đạo" với xã võ, nghe danh "Hùm xám miền Trung", tôi mạo muội tìm chạm chán ông, hiện nay đã ở độ tuổi cổ lai hy. đôi mắt mờ, tai bị lãng, lão võ sư không thể tinh tường như xưa. "Thời vang bóng" của ông chỉ với đọng lại trong cam kết ức với một vài kỷ niệm ít ỏi và nhợt nhạt. "Tui chẳng còn nhớ minh bạch những chuyện thời trai trẻ nữa. Cháu mong mỏi biết gì thì tìm kiếm hỏi ông Nghĩa, ông Vịnh", ông trung khu sự như 1 chân nhân ẩn bản thân sau quãng đời dài chịu các nắng, lửa.
Hầu không còn võ sĩ thuộc nạm hệ lũ em của ông hiện nay đã thành danh. Trong những ấy, gồm võ sư Hàm Hữu Nghĩa. Kỷ niệm của những tháng ngày không thể biết mang lại mỏi mệt mỏi và đại bại khi cùng rất "hùm xám" thượng khắp các võ đài sinh hoạt ba khu vực miền nam - Trung - Bắc vẫn hằn sâu trong tim thức của võ sư Nghĩa, giờ đề cập lại, cảm giác tự hào hiện rõ trên từng lời hồi tưởng: "Thời đó, uy lực của các quả đấm nhưng võ sư Hà Trọng đánh tung ra khiến các đối phương khiếp đảm, thất thần các lần giáp đấu. Ông ấy "khai trọng tâm điểm nhãn" võ thuật từ năm lên bảy. Không tròn 17 tuổi sẽ thượng đài ở những giải đấu lớn. Cảm thức võ thuật thiên bẩm, ông sớm tinh thông các trường phái võ học, sử dụng nhuần nhuyễn đủ loại binh khí. Thuần thẩm giải pháp võ cổ truyền cũng như sở học tập về võ Trung Quốc, các nước Tây phương. Bàn tay sắc, cứng như móng cọp, nhãn pháp như cú mèo, thủ thuật vững như bàn thạch...".
Tôi lặng lẽ âm thầm "thỉnh giáo" lời của võ sư Nghĩa. Ông kể trôi chảy, không một chút vấp váp.
...Biệt danh "Hùm xám miền Trung" do báo chí thời ấy phong khuyến mãi ngay đã vang mọi xứ. Năm 1944, tại hội thi võ thuật Đông Dương tổ chức triển khai tại Tourane (Đà Nẵng ngày nay), ông vẫn hạ "đo ván" một tay đấm cừ khôi của Pháp, giật giải nhất trước sự bàng hoàng, tưởng ngàng của khá nhiều người. Liên tục các cuộc so tài sau đó, ông rất nhiều chiến thắng, trong cả võ sĩ danh tiếng thời đó là Kid Demsey cũng không thể vượt qua được ông. Chức vô địch miền Trung nối liền với cái thương hiệu Hà Trọng đánh suốt những năm liền... Vang danh, ông trở lại ẩn dật, chỉ giáo cho các võ sinh gồm chí "tầm sư học đạo". Nhưng hình như ngôi vị độc tôn trong xóm võ đã kích thích một trong những võ sĩ tìm đến thách đấu với những người mang biệt danh "hùm xám". Đặc biệt là chuỗi cuộc chiến kịch liệt nhất kéo dài 17 năm với võ sư Huỳnh Tiền, biệt danh là "Cáo già miền Nam". Lần "so găng" đầu tiên giữa nhị võ sĩ này vào khoảng thời gian 1966, tại Đà Nẵng, ông sơn thắng; trên An Thái vào thời điểm năm 1968, nhị tay đấm "bất phân win bại"; lần cuối cùng vào năm 1983, trên sân vận tải Pleiku (Gia Lai), fan đăng quang đãng lại là ông Sơn. Lúc đó, "hùm xám" đã cách sang tuổi 57.
Xem thêm: 11 Cách Download Video Trên Youtube Nhanh Chóng, Đơn Giản, Nhanh Chóng

Từ đầy đủ ngày đầu khai sơn mở cõi, mảnh đất này là chỗ mà sự hà khắc của tự nhiên luôn là nỗi khiếp vía của nhỏ người. Và, rất nhiều dấu chân thứ nhất hằn in lên "đất võ trời văn" đều nối liền với phần lớn huyền thoại.
Về cùng với đời thường
...Những năm cuộc chiến tranh loạn lạc, kẻ thù nghi bên ông là nơi chứa giấu lương thực, tập hợp binh sỹ của Việt Minh. Hòng né hậu họa, lũ chúng đã sử dụng máy cất cánh thả các thùng phuy xăng đốt trong đêm tối. Tai họa bất thần này đã vĩnh viễn cướp đi hình hài hai thay thân sinh của ông. Gia sản mất trắng, ông còn tốt nhất mỗi chiếc quần đùi; mấy mẫu cúp bằng chứng tài võ nghệ bị rét chảy trở thành dạng, ông đem phân phối đồng nát. Bà xã con từ đó đành chịu bình thường cảnh gian truân.

Khi đã khắc đậm tên mình thân làng võ, "hùm xám" sống một cuộc sống dung dị, thủy chung. Lúc mừng lâu "hùm xám" tròn thất thập, thân hữu đề bộ quà tặng kèm theo rằng: "Nghiệp võ khét tiếng gió những vết bụi không say tâm mãnh hổ/Tài hoa danh tiếng thủy tầm thường vẹn giữ đức thánh thiện nhân".
Không còn đầy đủ sức để tung chiêu cùng cây đại đao; khẩu quyết về bài roi Thái Sơn, Mai Hoa Kiếm nối liền danh giờ đồng hồ “hùm xám", ông cũng cấp thiết nhớ nổi. Chí tang bồng vẫn thỏa, về với đời thường, ông nhàn sống phần đời còn lại trong cuộc hành trình nhân gắng đầy giông bão. Tôi mạn phép xin được xem như những tấm ảnh thời trẻ trai của ông. Xua tay, ông nói không chút nuối tiếc nuối: "Anh em, anh em xin làm kỷ niệm không còn trọi rồi. Vả lại, hoán vị nạn rồi cuộc sống đấm đá lang bạt đây đó, đâu có ảnh gì nhiều". Đoạn chỉ tay lên vách tường, ông trầm ngâm: "... Kẻ học tập võ bất ly cung kiếm, tuy vậy tui tất yêu nào chống lại quy chế độ đời người, rửa tay gác tìm lâu lắm rồi".
Giờ đây, gánh nặng tuổi tác đã làm cho nhạt nhòa hào quang từng đậy sáng thời trai trẻ. Lưng bát cơm trắng mỗi bữa, "hùm xám" lẩn quẩn quanh trong khu vườn được bảo phủ bởi hàng trà tàu xanh ngát. Ngày lại ngày, ông "làm bạn" cùng với chiếc tv đen white cũ kỹ; chiều chiều, chú tâm hai chậu sứ, một cội mai và một khóm trúc nhỏ dại đặt trước hiên nhà. Bà Khuê, bà xã ông mang đến biết: "Đó là toàn bộ thú tiêu diêu của ông"!
Dấu tích tháng năm che đầy các binh khí của "hùm xám”. Lão võ sư bên cạnh đó không màng gì đến những kỷ trang bị ấy. Khi mẩu truyện đã mãn, ông còn mang lại biết: "Mấy hôm trước, cán cỗ của Sở văn hóa truyền thống - thông tin có trở lại viếng thăm tôi. Thiệt tiếc, tôi không thể đủ sức nhắc lại các gì mà họ muốn biết".
Sáu người con của ông không ai đi theo nghiệp võ. Võ nghiệp của một võ sư đầu bầy sắp khép lại. Đi thân hàng chè tàu xanh trong vườn bên vị võ sư già trong không gian vắng lặng, nơi nào đó như vọng lại câu hát ru: mặc ai khanh tướng công hầu/Qua (mình) ước cho hết binh cách qua về/Qua về qua gỡ bùa mê/Trọn lời em bậu hứa hẹn thề cháo rau...Bài thơ tưởng niệm đến Thầy KÍNH THẦY ( nắm Đai lão Võ sưHà Trọng Sơn
Kính Thầy vạn nén hương thơm thơmVần thơ thương lưu giữ niềm thành kính ThầyMột đời võ học dựng xâyChí hùng một thuở đã gây sóng tràoMiền Trung một đấng anh hàoLàm yêu cầu huyền thoại ngôi sao võ hùngMệnh danh Hùm xám miền TrungLập bắt buộc kỳ tích oai hùng Đông DươngGóp phần chắp cánh quê hươngVang danh Bình Định thêm chương sử vàngVõ Bình Định - vọng giờ đồng hồ vangCông Thầy còn đó sách đá quý còn ghiDù rằng Thầy đã ra điTên Thầy mãi mãi lưu lại muôn đờiHà Trọng Sơn vẫn sáng ngờiDanh Thầy vọng tiếng khấp trời năm châu Võ sư Hà Trọng Khánh Kính Thầy