đa số ngành khoa học mọi được dẫn dắt vì những câu hỏi lớn. Đối với vật lý học, một trong các những câu hỏi lớn nhất là liệu chúng ta có thể vượt qua vận tốc ánh sáng xuất xắc không. Bởi vì nếu bao gồm thể, thì đây là hy vọng duy nhất để vươn đến các hành tinh hun hút trên thai trời.
Bạn đang xem: Siêu nhân tốc độ ánh sáng
Khi Einstein lần thứ nhất tiên đoán rằng ánh sáng di chuyển với vận tốc giống nhau ở bất cứ đâu trong vũ trụ, nhà vật dụng lý to tướng nhất ráng kỉ trăng tròn đã "đóng nhãn" tốc độ của nó là 299.792,458 km/giây.
Nhưng đó không hẳn là tất cả. Trên thực tế, đây mới chỉ là bước khởi đầu của câu chuyện dài về vận tốc ánh sáng.
Trước vậy kỉ 20, cân nặng - thứ làm nên bạn, tôi và toàn bộ những gì bọn họ nhìn thấy - và năng lượng được xem là hòa bình với nhau.
Nhưng vào năm 1905, lý thuyết Tương Đối thon của Einstein đã biến đổi mãi mãi bí quyết mà các nhà đồ gia dụng lý chú ý vũ trụ, bằng việc ràng buộc cân nặng và năng lượng vào một phương trình tuy đơn giản dễ dàng nhưng rất là quan trọng E=mc^2.
Về bạn dạng chất, phương trình này tiên đoán không có bất cứ thứ gì có khối lượng có thể đạt tốc độ bằng ánh sáng, chứ đừng nói là nhanh hơn.
Nỗ lực thành công nhất của loài bạn trong vấn đề tiệm cận tốc độ ánh sáng nằm trong số máy gia tốc hạt siêu mạnh dạn như Máy vận tốc Hạt to (LHC) của CERN hay Tevatron của Mỹ.
Các bộ máy khổng lồ này (LHC thậm chí còn có chu vi vắt ngang qua hàng Alps, nằm tại cả bờ cõi Pháp và Thụy Sĩ) có chức năng tăng vận tốc các hạ nguyên tử lên đến mức 99.99% vận tốc ánh sáng, mặc dù theo giải thích của nhà vật lý đạt giải Nobel David Gross, mọi hạt này đang không lúc nào chạm cho ngưỡng tốc độ vũ trụ.
Máy dò hạt ATLAS, một phần của LHC, từng đi vào lịch sử dân tộc với tư cách nơi thứ nhất tìm ra phân tử Higgs
Bởi, để gia công như thế phải vô hạn tích điện (E), cùng trong quy trình đó, trọng lượng (m) của đồ gia dụng thể cũng sẽ đi cho tới vô hạn, vốn là điều bất khả. Đó là vì sao tại sao photon - phân tử của ánh nắng lại đạt được vận tốc này, vì chưng chúng về bản chất không gồm khối lượng.
Einstein là một hình tượng điên rồ vào thời đại của ông. Mặc dù điên rồ lại luôn là đặc tính chung của những nhà đồ lý, ráng nên tính từ lúc Einstein, họ vẫn luôn cố gắng tìm ra đầy đủ thứ có khả năng đạt tốc độ nhanh hơn hết ánh sáng, mà lại vẫn tuân theo những nguyên tắc dải ngân hà của Thuyết Tương Đối Hẹp.
Rất các ý tưởng sáng chế trong số đó - trong những khi không bác bỏ bỏ quả đât quan thiên hà của Einstein - sẽ cho bọn họ một dòng nhìn thâm thúy hơn về công năng của ánh sáng cũng như địa phân tử lượng tử.
1. Big Bang và co và giãn Vũ Trụ
Bạn đã bao giờ tự hỏi, liệu tất cả một luồng ánh sáng siêu to gan nào có thể đi chiếu thẳng qua vũ trụ? Câu trả lời là KHÔNG. Đơn giản nguyên nhân là vũ trụ của họ không kết thúc giãn nở với tốc độ cao hơn nhiều so cùng với ánh sáng. Tốc độ này nằm khoảng tầm 67.15 ± 1.2 (km/s)/Mpc, có nghĩa là gần 68 kilomet/ giây/ megaparcec.
Xem thêm: Vương Mạnh Hoàng Lừa Đảo - Giảng Viên Vương Mạnh Hoàng
Điều này có nghĩa là bất cứ thiên hà nào đang cách chúng ta 10 megaparcec (khoảng 30 triệu năm ánh sáng) sẽ từ từ rời xa khỏi họ với tốc độ 680 km/giây. Bao gồm "hack" trời thì ánh sáng từ Trái đất cũng không lúc nào có thể mang đến được ngoài trái đất đó.
Mặc dù theo thuyết Tương Đối Hẹp, không đồ thể có trọng lượng nào hoàn toàn có thể đi cấp tốc hơn tốc độ ánh sáng, mặc dù nhiên câu hỏi đặt ra là, liệu có thể có rất nhiều vật thể không có trọng lượng như chủ yếu photon ánh sáng?
Bạn tối thiểu không bắt buộc phải phụ thuộc vào những nhà bác học điên với mọi thuyết lạ mắt để tìm ra hầu như hạt "vô lượng" như thế. Khoảng không vũ trụ của chúng ta, bởi vì không chứa bất kể một thiết bị vật hóa học nào, chính là một "vật thể" không có khối lượng.
Có thể nói thuyết kha khá áp dụng với toàn bộ những đồ dùng thể bên phía trong vũ trụ, nhưng chưa phải là chính phiên bản thân vũ trụ.
2. Rối lượng tử
Nghe qua thì Rối Lượng Tử có vẻ khó hiểu, bí hiểm và ... Tương đối "rối", mà lại hiểu theo nghĩa sơ khai độc nhất vô nhị thì đây chỉ là biện pháp mà các hạt hạ phân tử "giao tiếp" với nhau. Cùng điều thú vui mà những nhà nghiên cứu đã chỉ ra, chính là quá trình tiếp xúc này thậm chí là còn nhanh hơn hết ánh sáng.
"Nếu tôi đặt hai electron nằm siêu gần nhau, chúng sẽ xấp xỉ cùng tần số theo thuyết lượng tử," nhà trang bị lý Kaku Michio lý giải với Big Think. Giờ nếu chia rẽ nhì electron đó làm thế nào để cho chúng giải pháp nhau hàng trăm hoặc thậm chí hàng chục ngàn năm ánh sáng, với chúng sẽ lưu lại cho kết nối chốc lát này mở rộng.
"Nếu tôi lắc nhẹ một electron, thì ngay mau chóng electron còn lại sẽ "cảm nhận" được rung chấn, cấp tốc hơn so với vận tốc ánh sáng. Einstein cho rằng không tồn tại gì có thể đi cấp tốc hơn ánh sáng, vậy đề xuất trong thừa khứ ông sẽ là trong số những người bội nghịch đối thuyết lượng tử tàn khốc nhất," Kaku viết thêm.
Trên thực tiễn vào năm 1935, Einstein với Boris Podolsky với Nathan Rosen đã thử bác bỏ bỏ thuyết lượng tử bởi một thí nghiệm tứ duy mà Einstein call là "các ảnh hưởng ma quỷ ở khoảng cách xa".
Khá hài hước khi phân tách này của họ lại đặt nền móng cho cái mà ngày nay chúng ta gọi là nghịch lý EPR( Einstein-Podolsky-Rosen), một nghịch lý tế bào tả đúng đắn hiện tượng kết nối tức thì trong rối lượng tử vừa được biểu đạt ở trên.
3. Tachyon
Trong bài luận văn viết năm 1967 của mình, Gerald Feinberg vẫn lần đầu sử dụng thuật ngữ "Tachyon" - vốn khởi nguồn từ từ Tachy tức là "nhanh" trong giờ đồng hồ Hy Lạp - đồng thời đề xuất các hạt tachyon hoàn toàn có thể trở thành một lượng tử ( nghĩa là- một lượng bé dại nhất của năng lượng phát xạ) trong đồ dùng lý với cùng 1 "khối lượng tưởng tượng".
Tuy nhiên xã hội khoa học đang sớm nhận biết rằng sự kích ưng ý trường khối lượng tưởng tượng như thế, về thực chất không truyền cấp tốc hơn ánh sáng, mà nuốm vào đó trình diễn một trạng thái tạm bợ được được hiểu với cái tên ngưng tụ tachyon.