* Em quý phái ngang rồi đi đem thằng quản trị xãEm yêu thương cán cỗ em làm sao nghĩ mang đến anh đâuThôi em hãy trở về bên cạnh cái thằng thân phụ ấyAnh sv nghèo đếch bao gồm tiền mà mang lại em đâu.Từ ngày quen ăn uống chơi bố mẹ phải ảm đạm lòng từ nay quyết trung tâm học hànhQuyết chí đi thi anh vô từ đông hóaNgười ta bảo bốn đông hóa bữa sau hái ra tiền.Cuộc đời anh sinh viên, hết tiền nhà lại nghèo, tình nhân nó chỉ việc tiềnKhông có cho em, buộc phải anh đành bốc phét Rằng năm năm nữa là anh sẽ có tương đối nhiều tiền.Hằng ngày đi ăn uống cơm, tám thằng ngồi một bàn, nồi cơm giành được đàng hoàngCơm nứt cơm khê, canh chua toàn là nướcMẹ ơi nhỏ đói lắm, mẹ gửi cho con ít tiền.Rồi thì ăn cơm xong, tám thằng ngồi chụm đầu, bàn nhau tán bé nhà giàuCái anh em kiêu xa nó chê anh mòn rách rưới túiHỏi vì chưng sao như thế bởi anh đếch tất cả tiền.Học hành chi nơi đây suốt ngày chỉ rươu chè, lại thêm cái căn bệnh ngủ ngàyCuối tháng đi thi anh sao bài bác ra giấyChờ ngày thi sắp mang đến thì anh đút túi quần.Ở nhà phụ vương biên thư, sớm học tập thành tài, rồi sau có vấn đề mà làm cố gắng lên con, ko đua đòi bọn chúng nóHọc hành tuy gian khó, rồi sau sẽ có không ít tiền. Cuộc đời anh sinh viên, bí tiền đơn vị lại nghèo tìm đâu có bài toán mà làmEm có thương anh, mang đến anh vài đồng nữaMột đồng anh nạp năng lượng cháo đồng cơ anh phun thuốc lào. Học tập sau năm năm, tay nỗ lực một mảnh bằng, tìm đâu có việc mà làmSuy nghĩ về linh tinh, anh trở lại quê cũRồi người thân cho biết, người yêu đã đi đem chồng.Trở về quê yêu thương xưa, muốn sao gặp gỡ được chị em hỏi ra bớ chị em bảo rằngNó đếch yêu thương anh, đi yêu thằng giám đốc Hỏi vị sao cố gắng bác vì anh đếch có tiền.* Em lịch sự ngang rồi đi lấy thằng chủ tịch xãEm yêu thương cán bộ em làm sao nghĩ mang đến anh đâuThôi em hãy về bên cạnh cái thằng cha ấyAnh sv nghèo đếch gồm tiền mà mang lại em đâu.Tìm việc anh lang thang may sao gặp được thằng này, ngay lập tức xưa nó ở cùng phòngNó cưỡi xe cộ hơi, chuyển anh về công ty nóBảo rằng sau hôm đó, thì anh hết nuôi gàCuộc đời ôi chua cay khi gặp mặt vợ thằng này, trời ơi này lại là nàngBéo tốt hơn xưa, ko trâu trườn như trướcCuộc đời ôi nuốm đó trời ơi hỡi ông trời.(Và rồi sau hôm đó là anh mất bài toán làm).Một chiều thanh lịch Gia Lâm xúi giục bầy nhà nghèo, nắm dao chém lũ nhà giàuTay búa tay đao anh xả thân đâm chémCuộc đời vào giây lát trời ơi đang vào tù.Rời tội nhân sau năm năm, đôi mắt mù cụt lại què, lại thêm mấy sẹo ngơi nghỉ đầuSuy nghĩ về lung tung anh ra hồ hoàn kiếmRồi thần kia quy cho rồi bảo anh đi tấn công đề. Tỉnh giấc dậy sau cơn mê nghĩ rằng được trời phù hộ, rồi anh đã đươc thay đổi đờiSuy suy nghĩ lung tung anh mang giầy đi cắmVề làm bé điện toán, ai ngờ anh trúng số liền.Cuộc đời anh lên tiên, lấy được người vợ hiền, thuộc anh trang trải nợ lần cài đặt chiếc hon đa đến anh đi làm đây kia Cuộc đời như thế đó, trời ơi hỡi ông trời.