Giữa những ngày Sài Gòn giãn cách, vẫn có những bạn trẻ tình nguyện rong ruổi khắp các tuyến phố, mang đến những suất cơm, phần quà quý giá cho người vô gia cư.
Bạn đang xem: Người vô gia cư ở việt nam
Bài viết được hàng ngàn lượt bình luận và chia sẻ
Trò chuyện với chị Hiền Mai, một thành viên của "Sài Gòn đêm" và cũng là chủ nhân của những bức ảnh, được biết việc hỗ trợ người vô gia cư khi Sài Gòn về đêm là một trong những hoạt động thường xuyên nhóm của chị vẫn duy trì trong những năm qua.
Những người vô gia cư vốn đã khó khăn nay lại càng vất vả bởi dịch bệnh
Được biết, trước dịch có khoảng 20 người tình nguyện viên đi phát quà từ thiện mỗi đêm, nhưng hiện tại chỉ còn chị và anh Thành - một thành viên khác trong nhóm: "Chị và anh Thành mỗi đêm đều đi phát khoảng 60 phần quà trong phạm vi 7 - 8 quận từ lúc 7h30" tối đến 12h đêm, chưa bỏ một buổi nào từ khi có Chỉ thị 15, Chỉ thị 16 rồi giờ là Chỉ thị 12. Vì chỉ có 2 người đi nên năng suất cũng phải tăng lên gấp đôi gấp ba."
Cái họ cần mỗi đêm, có lẽ chỉ là một chỗ có thể ngả lưng
"Những người vô gia cư này, bình thường sẽ là người làm thuê cho các hàng quán ăn, đi lượm ve chai, bán vé số, xe ôm, xích lô... Nhưng thời điểm dịch này thì có khi đến "rác" cũng không có để lượm thì họ còn có thể làm gì nữa đâu em? Tội lắm!" - Chị không khỏi đau lòng khi nhắc đến hoàn cảnh những người vô gia cư mình đã gặp mỗi đêm.
Xem thêm: Tiểu Sử Minh Hà : Người Vợ Xinh Đẹp, Tài Năng Của Ca Sĩ, Đạo Diễn Lý Hải
Trong cuộc hành trình dài mỗi đêm này, chị lại gặp không ít những con người, những mảnh đời mang trong mình đầy những tâm sự đau thương.
Chị tâm sự về một hoàn cảnh khiến chị cứ day dứt mãi trong lòng: "Chị gặp chú tại Quận 6. Ngoài chiếc xích lô thì thứ quý giá nhất đối với chú là 2 người con, 1 bé 7 tuổi, 1 bé 8 tuổi. Chiếc xích lô chú nhường cho 2 con ngủ rồi mình ngủ ở dưới đất. Có vẻ tinh thần chú không minh mẫn lắm."
"Lúc chị đưa phần quà, bác quỳ sập xuống đất luôn miệng nói: "Chú khổ quá, khổ quá con ơi! Chú mừng lắm, cảm ơn con nhiều!" Bốn chữ "Mừng quá" và "Cảm ơn" được chú lặp lại không biết bao lần."
Người đàn ông mà chị gặp tại quận 6, TP.HCM
"Còn có một cụ bà tên Dung, bà thường xuyên ở tại trạm xe bus Hàm Nghi, Quận 1. Hôm đầu tiên chị gặp thì bà ngủ trên ghế chờ xe busrồi bị ngã xuống nên hôm sau chị quay lại mang kèm thêm cho bà lọ dầu để bóp. Bà đã 84 tuổi rồi nhưng vẫn minh mẫn lắm."
Bà Dung thường ngủ lại qua đêm trên ghế chờ trạm bus Hàm Nghi, Quận 1, TP.HCM
"Đêm hôm trước chị đến trò chuyện với bà, bà còn nói: "Tối mai con lại ghé nha, bà đợi.Giờ đâu có ai cho gì ăn đâu. Không có tụi con, bà đói lắm. Tụi con đến nói chuyện với bà, bà cũng vui lắm, cả ngày đâu được nói chuyện với ai". Chị cũng không dám hứa với bà vì hôm sau chị đi tiêm vaccine, khi về sợ sức khỏe sợ không ổn định thì không qua được. Nhưng cuối cùng chị vẫn cố gắng ra với bà dù trong người hơi râm ran sốt." - Chị không kìm được bồi hồi khi nhắc đến hoàn cảnh của bà cụ.
"Bà vốn là người Đồng Nai, vào Sài Gòn kiếm cơm cũng mấy chục năm nay rồi. Trước dịch thì bà đi làm thuê cho tiệm bánh mì, lau chùi quét dọn nhưng giờ thì đóng cửa nên bà thành người vô gia cư. Không gia đình, không con cái."
Một người vô gia cư ở quận 5 bị tai biến, một bên chân tay co quắp, miệng không thể cử động linh hoạt nhưng không có điều kiện chữa trị
Có những người, khi chị Mai đến thì đã ngủ. Chị cũng không nỡ đánh thức họ mà chỉ nhẹ nhàng đặt lại phần quà gói trọn tấm lòng thơm thảo cạnh bên, mong họ khi thức dậy sẽ có một ngày mới bớt phần nào nhọc nhằn.