Bạn đang xem: Mỹ nhân kế

Khúc hát vang lên, trái tim tung nát Chẳng biết tình cờ hay cố gắng ý anh vẫn đăng tải bài hát Chờ bạn nơi ấy của nhạc sĩ Huy Tuấnvới giờ hát của ca sĩ Uyên Linh, cùng với tính bí quyết cùng chổ chính giữa trạng đầy hoài niệm của em bây chừ lẽ làm sao không bấm chuột xem thử. Anh à, khi nhạc điệu của bài hát vang lên cũng là lúc trái tim em chảy nát, em nhức như chưa từng được đau, các giọt nước đôi mắt vô tình mặn chát cứ rơi mãi không ngưng. Vậy là mình đã xa nhau thiệt rồi cần không anh? Em không tin đó là việc thật. Vậy là từ nay em đã mất nhận được đầy đủ tin nhắn dịu dàng vào từng ngày, không thể ngồi đợi ai đó đến 11h khuya để được chat, được nghe bạn ta trung khu sự, không hề được tám điện thoại cảm ứng thông minh với ai mang lại 2, 3h sáng nhằm rồi đề nghị ôm điện thoại ngủ quên, để anh đề xuất tắt máy hotline lại 2, 3 lần em bắt đầu tỉnh ngủ… phần nhiều tháng ngày niềm hạnh phúc ấy tất cả lẽ lúc này em không khi nào có được…
Xem thêm: Top 10 Cách Làm Sạch Mụn Đầu Đen Tại Nhà Hiệu Quả An Toàn
Bên anh thật bình yên Em, một đứa con gái 22 tuổi phi vào cuộc đời với tương đối nhiều tâm trạng tuy vậy vẫn vô cùng vui vẻ và khá từ bỏ tin. Em chưa từng biết vị của tình yêu bởi vì em hoài nghi trên đời này có tình yêu. Anh, 30 tuổi – một doanh nhân thành đạt, nhưng lại sống cô độc , anh cũng hoài nghi vào tình yêu. Và chúng ta gặp nhau yêu thương nhau. Bên cạnh đồng đội không còn mang những tâm trạng như lúc trước vì vớ cả đều có người để em sẻ chia. Anh không cô độc nữa, anh trở đề xuất vui và yêu đời lạ thường, anh tin vào cuộc sống thường ngày nhiều hơn. Cứ như thế mình yêu thương nhau trong im lẽ, không một ai hay biết để hôm nay anh cũng ra đi trong yên ổn lẽ. Đến khi sững sờ tỉnh dậy bắt đầu biết tôi đã mất anh. Phần đông tháng ngày mình cùng nhau thật ngắn ngủi mà lại nó đủ khiến cho em cảm giác và biết được đà nào là tình yêu, nhằm em biết được đà nào là cảm giác nhớ mong, chờ đón một người. Tất cả anh lân cận em đã siêu vui với hạnh phúc, niềm hạnh phúc vì nhận thấy tin nhắn của anh hằng ngày dù anh bao gồm bận như vậy nào. Em niềm hạnh phúc vì anh nói ghi nhớ em cho dù mình vẫn ngồi cạnh nhau, hạnh phúc vì anh nói anh không chịu đựng nổi cảm hứng nhớ em mỗi ngày, anh ước ao điên lên, anh cau gồm với những người dân bên cạnh. Em vui vị anh nói anh sẽ cưới em, em đến anh cưới sớm vày anh không chờ nổi cho năm em 25 tuổi. Em vui vì anh nói em đợi bằng hữu nhé! Ngồi bên đồng đội thấy thiệt bình yên, thật nóng áp, em ghi nhớ anh, nhớ cảm hứng lúc ngồi mặt anh, thời gian em tựa đầu vào vai anh… em nhớ toàn bộ những cơ hội mình sinh hoạt cạnh nhau mặc dù quãng thời hạn ấy thật ngắn ngủi.

Bàng hoàng lúc mất anh… Rồi anh ra quyết định mở rộng sale sang Mỹ, cũng nên thôi vì bên ấy có cha mẹ anh, gia đình anh trông chờ anh từng ngày,ngày anh ra đi anh đã mang theo trái tim của em, còn lại đây riêng rẽ em mỗi phút, từng giây em số đông nghĩ về anh, nhớ anh da diết, nhớ anh đến độ không làm được câu hỏi gì, nỗi nhớ mập lên trong em theo thời gian. Ở vị trí xa xôi kia anh cũng vậy … cơ mà thật trớ trêu, niềm hạnh phúc em đạt được chưa lâu thì bao nhiêu chuyện xảy ra. Mọi áp lực đè nén công việc, rồi áp lực mái ấm gia đình anh với cả mái ấm gia đình em tạo ra đều hướng đến em. Có thỉnh thoảng em tưởng chừng mình không trụ nổi, tuy vậy nghĩ đến đồng đội đã gồm đủ sức khỏe vượt qua.Thử thách của họ không dừng lại ở đó. Có vô số chuyện khiến cho mình bất đồng ý kiến, anh luôn cho em là 1 đứa nhỏ nít, thiếu hiểu biết anh, không ủng hộ anh. Còn em, sau những mệt mỏi em chịu đựng em chỉ cần anh mặt em là một trong người em yêu chứ không hẳn trong phương châm một người sếp. Tất cả những gì mà lại mình ý muốn đợi sinh sống nhau đều không được, em cầu anh chỉ là 1 người bình thường sát bên em chứ chưa hẳn một người kinh doanh thành đạt, một người được không ít người ngưỡng mộ… cùng em đã mong thật các nhưng mong mơ mãi cũng chỉ là ước mơ. Anh nói anh đã về, em ngồi đợi và đếm từng ngày một chỉ mong gặp anh, vậy nhưng anh dường như không về, anh sẽ buộc em trong lưu giữ nhung hóng đợi. Rồi anh lại có tác dụng em thêm đau khi hỏi “Thật sự em tất cả yêu anh không?”. Em như bị choáng trước câu hỏi của anh. Anh à! Lần này không giống phần đa lần trước, em chỉ lặng ngắt vì thừa đau… Vậy là mình đã xa nhau thật rồi bắt buộc không anh? Em thiếu tín nhiệm đó là sự việc thật!